Nguyên Thạch (Danlambao) - Phần đông người dân Việt ở những vùng quê luôn nghĩ rằng họ đã được "giải phóng" khỏi bàn tay đế quốc tàn ác Mỹ cùng tay sai "Ngụy", và không còn bị kềm kẹp bởi ngoại bang. Họ nào biết rằng tầng lớp cai trị họ giờ đây là một thứ người đồng chủng nhưng tàn ác hơn, dã man hơn, tàn độc và cướp bóc táo bạo hơn. Họ đâu biết được rằng hôm nay họ đã bị tầng lớp thống trị mới đã bán đứng họ cho ngoại bang Tàu cộng, biến họ thành những con người nô lệ đang bị lưu đày trên chính quê hương mình.
*
Vẫn biết rằng khi đã mở rộng tấm lòng để san sẻ cho những nỗi đau, nỗi bất hạnh của người dân đang gặp hoạn nạn là bất chấp tất cả gian nan, thời gian, công sức về cả hai mặt tinh thần lẫn vật chất tiền bạc nhưng một cách thật lòng tôi cùng những anh chị em chúng vẫn thấy bực tức khi cảm nhận rằng chúng tôi (cũng là người dân) vô tình bị gán ghép, bị lợi dụng là những người đi làm từ thiện thay cho guồng máy cầm quyền bạo tàn, lọc lừa và gian xảo qua câu nói của những người dân thọ nạn rằng: "Cảm ơn đảng, cảm ơn nhà nước đã quan tâm giúp đỡ".
Một câu chuyện mà hôm nay tôi đọc được trên mạng xã hội Phây búc của facebooker Lý Quang Sơn đã có cùng cảm nhận, xin trích nguyên văn như sau:
"Lý Quang Sơn - Hà Nội, Việt Nam
Tôi xin cam kết với tất cả những nhà hảo tâm rằng, bất cứ khi nào người dân nhận được đồ hỗ trợ mà mở mồm ra nói câu "Ơn đảng, Ơn Chính phủ" thì tôi sẽ ngay lập tức "chỉnh" họ.
Đại để như lần trước trao hỗ trợ, có 1 bà cụ gọi điện cho con ở xa "con ơi, mẹ được nhà nước quan tâm cho 10 kí gạo, 1 thùng mỳ với phong bì 100 nghìn này con..." , thế là ngay lập tức mình quay lại vào nhà và nói "bà ơi, chúng con chỉ là những người dân, dân với dân giúp đỡ nhau thôi, chứ tụi con không phải là Nhà nước đâu, bà hiểu thế làm tụi con buồn đấy...". Bà cụ cười "bà biết rồi, cảm ơn con, cảm ơn những nhà hảo tâm đã giúp đỡ bà".
Sau đó quay ra ngoài điểm tập kết, tôi nói với một nhóm những người dân khác rằng "các bác đừng nói câu cửa miệng ơn Đảng ơn Chính phủ nữa, toàn bộ số gạo, mỳ, phao và tiền hỗ trợ này đều là do những mạnh thường quân khắp nơi trên thế giới góp vào để hỗ trợ các bác, giúp các bác qua cơn khó khăn, dù cho họ không hề biết các bác là ai, cũng không phải ruột thịt với các bác. Công việc giúp đỡ dân thiên tai là việc của nhà nước, không phải việc của dân, càng không phải việc của chúng cháu. Thế nhưng các bác xem, từ lúc các bác hoạn nạn đến giờ, các bác có thấy mặt thằng nào đến giúp các bác không. Còn nguyên nhân gây nên lụt lội cho các bác, thì các bác thừa biết thằng nào gây ra rồi đấy...."
Nói xong mình còn bồi thêm câu "Các bác mà còn nói những câu đó nữa thì sau này chả đoàn từ thiện nào muốn đến nữa đâu". Mọi người đều cười đồng tình.
Trách nhiệm của chúng ta, ngoài việc cứu trợ họ thì còn phải nói rõ cho họ hiểu rằng ai mới là những người đang quan tâm đến họ, ai mới là những người đang giúp đỡ họ. Và quan trọng hơn là phải làm cho họ biết, kẻ nào đang gây ra thảm họa cho họ.
Việc trên mới khó, chứ trao đồ xong rồi phắn thì dễ lắm.". Hết trích.
Chuyến lũ lụt ở miền Trung vừa rồi, trong 2 ngày vận động, MC Phan Anh đã nhận được số tiền ủng hộ trên 16 tỉ VNĐ, trong đó có phần tiền của cá nhân anh là 500 triệu, tiền của cá nhân cô Ngọc Trinh là 150 triệu. Không biết MC Phan Anh và Ngọc Trinh có được người nhận quà: "Cảm ơn đảng, cảm ơn nhà nước" hay không?.
Nhưng kinh nghiệm của chính bản thân người viết này, trước kia cũng đã từng "cầm lòng không đậu" mà giúp một ít "nhà đoàn kết" cho một số mảnh đời già cả bệnh tật, không nơi nương tựa để có nơi trú ngụ sớm mưa chiều nắng. Khi đi giao nhà, có xã phường và dĩ nhiên là có cả "Mặc kệ Tổ quốc" đi theo. Dường như tôi ít nghe ai nói lời cảm ơn tôi (mặc dù tôi không mong chờ lời biết ơn ấy), mà chắc chắn là tôi và mọi người cùng nghe rất rõ là: "Cảm ơn đảng, cảm ơn nhà nước đã quan tâm để hôm nay tôi (hoặc chúng tôi) có căn nhà nhỏ để ở". Lúc ấy, dẫu biết rằng không mong đợi câu nói cảm ơn nhưng thú thật là tôi có nghe trong lòng gợn lên chút nỗi niềm cay đắng và chán nản.
Hãy gạt qua những "cay đắng" nhỏ nhoi mà đi đến những tiêu chí cao tầm hơn, đó là trình độ Dân Trí. Phải thành thật mà công nhận rằng sau một thời gian khá dài dưới sự mụ mị của ĐCSVN đã dẫn đến kết quả là trình độ dân trí của dân chúng quá thấp kém, nhất là người dân ở những vùng thôn quê hẻo lánh, vùng sâu vùng xa. Họ vẫn sống như thời Công Xã, hàng ngày vẫn ra rã bên tai của hệ thống loa phát thanh, phải nghe những lời giáo huấn dốt nát của bọn cán bộ xã thôn bảo thủ và mù đặc.
Phần đông người dân Việt ở những vùng quê luôn nghĩ rằng họ đã được "giải phóng" khỏi bàn tay đế quốc tàn ác Mỹ cùng tay sai "Ngụy", và không còn bị kềm kẹp bởi ngoại bang. Họ nào biết rằng tầng lớp cai trị họ giờ đây là một thứ người đồng chủng nhưng tàn ác hơn, dã man hơn, tàn độc và cướp bóc táo bạo hơn. Họ đâu biết được rằng hôm nay họ đã bị tầng lớp thống trị mới đã bán đứng họ cho ngoại bang Tàu cộng, biến họ thành những con người nô lệ đang bị lưu đày trên chính quê hương mình.
Với toàn thể dân chúng VN, ĐCSVN là một thứ giặc nội thù, một lũ Thái thú ngoan ngoãn với kẻ thù truyền kiếp phương Bắc luôn có mưu đồ thôn tính Việt Nam và biến dân tộc này thành những bầy thú vô tri, vô cảm để cho đoàn quân xâm lược dẽ bề sai khiến. Bên hố sâu của vực thẳm, đoàn quân khuyển mã luôn chực chờ tống đạp lớp dân này xuống tận đáy vực đọa đày. Thế mà giờ đây, vẫn còn nhan nhản lớp người "Cảm ơn đảng, cảm ơn nhà nước"!.
Cụ Phan Châu Trinh là người thấy rõ nhất những nhược điểm của con người và xã hội Việt Nam. Ông chủ trương phải thay đổi từ gốc rễ bằng cách nâng cao trình độ trí tuệ và đạo đức của người Việt, phát triển kinh tế - văn hóa, học những tư tưởng tiến bộ của Phương Tây, từ bỏ phong tục tập quán lạc hậu... Quan điểm Khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh của cụ Phan giờ đây vẫn là những tiêu điểm mà "mỗi người chúng ta là một chiến sĩ thông tin" vẫn phải nhắm đến để thực hiện.
22.10.2016
0 nhận xét:
Đăng nhận xét