Tư Nghèo (Danlambao) - Chống gậy, lội nước lũ, thím Ngân chủ tịch đảng hội đầu đội nón cối thân chinh ra miền Trung thăm dân cho ướt sự tình theo đúng quy trình lội nước của bác Hồ Giả Tiên. Người dân đang khổ sở trong cảnh màn trời chiếu đất cũng phải sáng mắt sáng lòng với hình ảnh mênh mông tình dân này của thím Ngân.
Trong khi đó cũng trước tượng bán thân của ông Hồ giả Tiên, Chủ tịch nước Trần Đại Quang cũng nghiêm chỉnh đứng chụp hình bỏ phong bì vào thùng cho phóng viên chụp hình khoe với cả nước tấm lòng quảng đại của ông đối với đồng bào lũ lụt miền Trung.
Không chịu thua kém, ông tưởng thú Nguyễn Xuân Phúc cũng đăng đàn phát động quyên góp ủng hộ đồng bào các tỉnh miền Trung.
Tại văn phòng Trung ương đảng, cho dù... nghèo... vì... "liêm khiết", đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng cũng kiếm được một phong bì bỏ vào thùng để chụp hình để bày tỏ tấm lòng của lú.
Tất cả nhằm mục tiêu chính trị thể hiện mối quan tâm của các đấng đầy tớ đối với các ông bà chủ nhân dân đang xơ xác dưới sự lãnh đạo và cai trị của tập đoàn đầy tớ đảng.
Tuy nhiên, hình ảnh nổi bật nhất phải là của thím Ngân. Chiếc áo dài thướt tha bạc triệu trong tấm thân đẫy đà của thím được thay thế bằng bộ đồ đen, nón cối xanh, chống gậy như thời các bộ đội gái vượt Trường Sơn.
Nói cho cùng thì bao nhiêu phong bì, bao nhiêu cái gậy được chống thì rốt cuộc người dân hàng năm vẫn phải sống với lũ và chúng ta sẽ phải sống với những hình ảnh mị dân này. Vòng lũ xoáy hàng năm cứ thế tiếp diễn khi các ông bà quan chức chỉ giải quyết vấn nạn môi trường bằng phong bì và chống gậy khi năm này sang tháng khác hoàn toàn không có một chính sách và những dự án thiết thực để giải quyết tình trạng trời hành cơn lụt mỗi năm. Và đây không phải đơn thuần là chuyện trời hành. Đó là kết quả của nhiều năm tháng quản lý ngu dốt, tàn phá núi rừng, khai thác bừa bãi và thái độ bỏ mặc cho người dân phải đối diện với những kết quả đó mỗi năm. Đó là chuyện đảng hành.
Bài thuốc chữa chỉ là những phong bì, cái gậy và nón cối được chụp hình cho mênh mông tình dân trong khoảnh khắc. Nước đến rồi đi. Chúng đến rồi đi. Cứ vậy mỗi năm lại tiếp tục một bi hài kịch ướt đẫm lại tái diễn.
21.10.2016
0 nhận xét:
Đăng nhận xét