Chim Biển (Danlambao) - Sau khi đọc tuyên ngôn độc lập vào ngày 2/9/1945, Hồ Chí Minh đã viết nhiều lá thư gửi cho nhân dân các kỳ, huyện, làng, thôn... khu vực miền Bắc và Bắc Trung bộ. Nội dung những lá thư được xem như lời cảnh báo cho đảng cầm quyền khi phê bình các cơ quan của đảng và nhà nước.
Người dân trở thành cực đối lập với đảng
Trong thư, Hồ Chí Minh đã chỉ ra những khuyết điểm “địa phương chủ nghĩa, óc bè phái, óc hẹp hòi, óc quân phiệt, quan liêu, ham chuộng hình thức, làm việc bàn giấy, vô kỷ luật, ích kỷ, tham ô, hủ hóa...” Năm 1968, những ngày tháng cuối đời của mình, Hồ Chí Minh còn nhận định rằng “trong điều kiện cầm quyền, đảng đứng trước nguy cơ từ sai lầm không sửa chữa sẽ dẫn tới biến chất. Làm cho đảng không còn là “người đầy tớ” thật trung thành phục vụ nhân dân mà biến thành “quan nhân dân”, thậm chí còn biến thành cực đối lập với nhân dân”.
Hồ Chí Minh quả là nhìn xa trông rộng. Nếu đọc được những dòng di chúc hay những lá thư mang nặng nét “giáo huấn” và thiên về tính mị dân này, có lẽ người dân Việt Nam sẽ không còn chửi ông Hồ Chí Minh là tội đồ của dân tộc nữa. Đất nước hiện nay đang bị tàn phá bởi bè lũ cầm quyền cộng sản, những kẻ thấm nhuần thứ tư tưởng và đạo đức của Hồ Chí Minh. Cuộc sống của người dân trong đất dưới sự cai trị của đảng cộng sản do Hồ Chí Minh thành lập đang ngày đêm kêu than trong hàng vạn nỗi oan khiên. Óc hẹp hòi, óc quân phiệt, thói quan liêu của quan chức cộng sản luôn đem đến nỗi bất an cho người dân mỗi khi phải tiếp cận, làm việc.
Chứng bệnh tham ô, tham nhũng đã và đang làm giàu cho quan chức trong hệ thống đảng cầm quyền. Không thể tìm thấy một “con chuột” cộng sản nghèo trong bộ máy cầm quyền hiện nay. Thói ích kỷ, cùng với nhũng hủ hóa đã khiến người dân mê muội vào những lễ hội, những cặp bánh chưng khủng, những tô hủ tiếu kỷ lục mà đảng và nhà nước phát động trong dịp tết. Chúng đã biến văn hóa nói chung cùng với những lễ hội truyền thống của quê hương trở nên hết sức lố bịch. Trong đó là một sự đồng thuận và cổ xúy có chủ đích của quan chức cộng sản nhằm thực hiện chính sách “ngu dân để dễ cai trị” trong chiến lược duy trì sự cai trị của đảng. Những điều xấu xa trong “thời đại Hồ Chí Minh” hơn bao giờ hết đang được phơi bày tràn lan khắp xã hội Việt Nam. Kể từ ngày “anh Ba” xuống thuyền đi tìm đường “cứu nước”, Việt Nam đã khởi đầu một định mệnh vô cùng bất hạnh. Những sự kiện lịch sử như “cải cách ruộng đất”, “tết Mậu thân 1968”, “biến cố 30/4/1975” và nhiều tội ác khác đã cướp đi sinh mạng hàng triệu người vô tội, đẩy đất nước đến bờ vực diệt vong.
Quyết sách sai lầm của cộng sản
Sau khi cướp được chính quyền, Hồ Chí Minh căn dặn đảng viên phải quyết tâm tiêu diệt 3 giặc: giặc dốt, giặc đói và giặc ngoại xâm. Cưỡng chiếm miền nam Việt Nam chưa tròn tháng, cộng sản Việt Bắc đã chính thức “ra quân” đem văn hóa “người rừng” vào Sài Gòn để “xây dựng một xã hội lý tưởng”. Dựa vào di chúc cùng những lời căn dặn đầy tính hủy diệt của Hồ, tổ chức Đoàn thanh niên cộng sản Hồ Chí Minh đã đứng ra thực hiện chiến dịch “càn quét tàn dư văn hóa phản động và đồi trụy”. Ngày 23/05/1975 trong “khí thế ra quân” thực hiện di chúc của Hồ Chí Minh, hàng trăm thanh niên cộng sản đã diệt “giặc dốt” bằng cách “hốt sách” và “đốt sách”. Đây là một hành động được xem “đỉnh cao trí tuệ” của loài người mà “bên thắng cuộc” thực hiên. Kết quả của chính sách “diệt giặc dốt” mà ngày nay đảng cộng sản đạt được là đất nước có hàng ngàn ông giáo sư, tiến sĩ. Tuy nhiên vẫn chưa có ông giáo sư, bà tiến sĩ nào chế tạo được con ốc vít.
Sau khi giặc dốt đã bị tiêu diệt, đảng cộng sản tiếp tục phát huy tính sáng tạo của loài khỉ để diệt giặc đói. Là một đất nước vốn có nền tảng nông nghiệp, năm 1998 (23 năm sau khi cướp chính quyền thành công) Việt Nam chuyển sang kinh tế thị trường trong sản xuất nông nghiệp. Tuy nhiên đến nay, tỷ lệ đói nghèo vẫn còn là thách thức lớn cho sự phát triển kinh tế thị trường. Cụ thể là mỗi năm có hàng chục tỉnh thành phải xin gạo trợ cấp cứu đói. Đến đầu thập niên 90, cộng sản tiếp tục cho thấy tài năng cai trị của đảng khi tiếp tục chuyển sang “nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”. Sau hàng chục năm thực hiện kế hoạch “diệt giặc đói”, thử phân tích, đánh giá để thấy được kết quả của chiến dịch “diệt nghèo”. Chuẩn nghèo hiện nay của thế giới qui định quốc gia có thu nhập bình quân đầu người hàng năm là 735 USD. Trong khi đó, thu nhập bình quân/ người hàng năm của Việt Nam khoảng 400 USD. Bên cạnh con số thống kê của quốc tế, kết quả sơ bộ từ khảo sát mức sống của hộ gia đình
Việt Nam cho thấy giai đoạn 2006-2010 chính phủ áp chuẩn nghèo là “200 nghìn đồng/tháng cho khu vực nông thôn, 260 nghìn đồng/ tháng cho khu vực thành thị”. (lấy mức 260 nghìn của thành thị, tương đương khoảng 20 USD 1 tháng x 12 tháng = 240 USD). Sau khi so sanh và phân tích những con số trên, có thể kết luận rằng “giặc nghèo” ngày càng trở nên nghèo hơn, và sẽ kiệt quệ. Vì thế chiến dịch “diệt giặc đói” của đảng đã thành công vang dội.
Để củng cố cho đảng sau khi đưa ra hai kẻ thù cần tiêu diệt là “giặc dốt” và “giặc đói”. Hồ Chí Minh đã nhấn mạnh” kẻ thù nguy hiểm nhất cua đảng chính là “giặc nội xâm”. Kẻ thù này không ở đâu xa bởi theo đánh giá của chủ tịch họ Hồ thì nó ở ngay trong người mỗi đảng viên của cộng sản. Nó sẽ xâm nhập vào “cơ thể” đảng bằng những biểu hiện phá hoại trên các mặt “lý luận, tư tưởng, đạo đức... sẽ làm cho Đảng xa dân, bị giảm sút lòng tin trong dân”. Ngoài những biểu hiện trên, tình trạng thoái hóa, biến chất, cộng với những hình thức tự diễn biến trong nội bộ đảng sẽ là nguy cơ lớn cho đảng cầm quyền. Ở “mặt trận diệt giặc nội xâm này thì Hồ Chí Minh nhận xét hoàn toàn chính xác. Hiện tượng lợi ích nhóm trong bộ máy cồng kềnh của đảng đang biến cực đối lập giữa dân và đảng trở thành đối kháng. Bởi những kẻ lợi ích nhóm luôn tìm và lập ra những dự án này kia nhằm trưng thu, trưng dụng đất đai nhà cửa của người dân. Đẩy người dân vào sự bế tắc trong cuộc sống. Điều đó đang cảnh báo một cuộc chiến vũ lực rất có thể sẽ xảy ra một khi nhóm lợi ích mất đi sự đoàn kết. Lòng tin của người dân đối với đảng đã hoàn toàn không còn một khi đảng viên đã thấm nhuần và luôn tích cực học tập, làm việc theo “tư tưởng đạo đức hồ Chí Minh”. Một thứ đạo đức tạo ra một xã hội đầy rẫy sự bất công, tham nhũng, và tàn độc khi những kẻ cầm quyền luôn bức hại dân đen, bức tử môi trường và rắp tâm bán rẻ lãnh thổ cho Tàu cộng.
Xa dân và mất quần chúng
Để bày tỏ sự vui mừng khi thực hiện di chúc của Hồ Chí Minh, TBT cộng sản Nguyễn Phú Trọng đã phấn khởi cho rằng “nhìn tổng quát đất nước có bao giờ được thế này không?” Một câu nói đã làm “nức” lòng người dân khi hàng trăm sinh mạng đã mất chỉ vì lợi ích của các đập thủy điện mà cộng sản xả lũ đúng qui trình, hàng ngàn người rơi vào sự cùng khổ khi “sự cố” môi trường biển do Formosa gây ra đã giết chết 250 km biển miền Trung. Hàng triệu người dân trở thành dân oan vì đất đai, nhà thờ, chùa miếu bị cướp trắng. Họ không còn nơi ăn chốn ở, không còn điều kiền để cày cấy và không thể thực hành tín ngưỡng khi nơi thờ tự đã bị cộng sản đập phá... Đấy là thành quả mà suốt mấy mươi năm cộng sản đã gắng công cướp và xây dựng hình ảnh của một chế độ dối trá.
Những điều cộng sản làm đã và đang làm cho thấy những “tiên đoán” của Hồ Chí Minh rất chính xác. Một đảng cầm quyền luôn chỉ lo đi tìm “lý tưởng” trong sự thâm độc, bất chấp luân lý, bất cần trời đất thì chắc chắn sẽ có một hậu quả tương xứng. Điều thiếu sót duy nhất trong di thư của Hồ Chí Minh là dự đoán về ngày sụp đổ của chế động độc tài cộng sản. Nhưng đến thời điểm này thì điều đó không còn quan trọng nữa, “cộng nghiệp” của dân Việt sẽ sớm được hóa giải. Cùng với sự tàn nhẫn, ác độc của hệ thống đảng viên cộng sản hiện nay sẽ quyết định cái chết cho chế độ. Để một ngày không xa chính người dân sẽ quyết định ngày tàn của chế độ tàn bạo bằng cách đạp đổ bức tường thành mục nát cộng sản. Một tương lai tươi sáng sẽ trở lại trên quê hương Việt Nam khi không còn sự xuất hiện của đảng cầm quyền cộng sản.
7/2/2016
0 nhận xét:
Đăng nhận xét