Cây vẫn xanh nhưng sao cây chẳng mát?
Sông lững lờ mà cuộn sóng âm thầm
Biển nghẹn ngào sôi sục những hận căm
Lòng dân Việt oán hờn dâng ngập ứ!
Nắng vẫn lên sao nắng không rực rỡ?
Gió vi vu quằn quại tiếng rên than
Đất ngậm ngùi đau xót nỗi kinh hoàng
Thây vô tội chất chồng mồ vô nấm
Ơi! Việt Nam quê hương nhiều lận đận
Bao năm rồi xáo thịt vẫn nồi da
Sống căm thù mà chết chẳng dung hòa
Non thế kỷ chia lìa vì chinh chiến
Chế độ nào máu xương mà vinh hiển?
Trói buộc nhau, thanh toán, hận thù nhau
Cốt nhục vàng da dòng giống một màu
Ai xú sử còn ai hùng bi sử?
Đảng cộng Việt đích danh loài quỷ dữ
Liếm gót Tàu bán đứng cả non sông
Lấy máu lương dân nhuộm thẫm cờ hồng
Sao tháng Tám chính là sao hiếu sát
Đồng cháy tan hoang cửa nhà tan nát
Chiến dịch giết người chiến dịch vung dao
Bánh vẽ vì dân vì nước vơ vào
Vét cho sạch đến manh quần cũng giật
Cải cách rồi trắng tay không ruộng đất
Đấu tố xong con mất mẹ lìa cha
Ngày tưởng đêm đen sạch cửa sạch nhà
Chỗm trên ghế những giống người mặt thú
Trí, phú, địa, hào gông vào cho đủ
Tôn giáo, dân tề, đảng phái triệt luôn
Đào đến ba đời, trốc đến ba miền
Còn xơ xác những bóng ma ngơ ngác
Còn vất vưởng những bộ xương gầy rạc
Lây lất ma trơi góc bụi gầm bờ
Sống để chết mòn búa đập liềm quơ
Đâu sinh khí của một thời chính khí?
Giết cho lắm thế cũng còn chưa phỉ
Dấy cuộc đao binh cốt nhục tương tàn
Bom đạn Nga Tàu, xương Bắc máu Nam
Khô trắng núi rừng, đỏ loang sông biển
Ai kẻ hung tàn? Ai người hiếu chiến?
Sao thống nhất rồi lệ vẫn còn rơi?
Xác của cha già xác của anh tôi
Xác của bé thơ vật vờ đầu sóng
Gái bán nhục thân lạc loài tìm sống
Trai tứ xứ cày kiệt cạn máu xương
Trên đống đỉnh chung ngất ngưởng dơ tuồng
Bầy lúc nhúc đỏ nhe nanh chuốt vỏ
Bái lạy giặc Tàu cúc cung làm chó
Rước bọn tam vô giày xéo cơ dồ
Phá nát Tiên Rồng mại quốc vong nô
Triệt nòi giống Việt mở đường Bắc thuộc
Chúng là người? Không chúng là bọn cướp
Tự ngày xưa tên chúa đảng gốc Tàu
Đội lốt dân mình ngoi ngóc luồn sâu
Mưu thâm độc lấy Việt nhân diệt Việt
Thế mới thành Bắc Nam cùng rên xiết
Tàn sát nhau cho Tàu cộng reo vui
Kiệt hết anh tài tan tác giống nòi
Tròng nô lệ mắc oan khiên khó gỡ
Hơn bốn mươi năm hết còn lầm lỡ
Trắng đã rành rành, đen lộ tẩy đen
Ai mối thù nhà hận cũ chưa quên
Ai thế hệ trẻ lớn trong xiềng xích
Thấy rõ bạo quyền cộng nô soán nghịch
Cướp đoạt chính quyền cướp cả non sông
Từ thuở hôi tanh máu nhuộm cờ hồng
Xô hết dân tộc vào con đường chết
Hãy cùng nắm tay bảo nhau đoàn kết
Thời sắp đến rồi bạo chúa đang run
Lịch sử sang trang thế cuộc chuyển vùng
Bá quyền đỏ hết giương oai diễu võ
Hai ngàn mười bảy bình minh dần tỏ
Khởi đầu cho cuồn cuộn sóng trào dâng
Dân Chủ, Tự Do, phục quốc cứu dân
Vùng lên đuổi bọn cộng nô khỏi nước
Đập tan nhà mồ tặc Hồ thiêu xác
Nổi đuốc lửa thiêng trượng nghĩa tế cờ
Sống thuở anh hùng áo vải nghìn xưa
Gương tiên liệt sục sôi hào khí Việt.
1/2017
Quang Dương
goc-tin-tuc.blogspot.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét