3/1/17

Trò gian manh hòa hợp hòa giải của CSVN

Le Nguyen (Danlambao) - Hoà hợp hòa giải là thủ đoạn chính trị, là chiêu trò gian manh đã qua nhiều lần sử dụng không có gì để bàn luận. Hoà hợp hòa giải rất cũ, cũ đến độ nhầu nát nhưng nó vẫn còn giá trị lợi dụng nên đảng cộng sản thỉnh thoảng lôi ra tái sử dụng mỗi khi có nhu cầu cấp bách đòi hỏi. Có thể nói không còn nhiều người đấu tranh lạ với chiêu trò bịp bợm hòa hợp hòa giải của cộng sản, nhưng có điều khá lạ lùng là mỗi lần cộng sản giăng lưới hòa hợp hòa giải thì lại có không ít các con nhạn là đà chui đầu vào. Không những thế, các con nhạn này còn lớn tiếng phụ họa với loa đài lề đảng, dạy dỗ những người nhận ra âm mưu đen tối, đọc ra ruột gan cộng sản, chống đối tới cùng hòa hợp hòa giải gian dối, bị cho là hận thù quá khứ, là chống cộng cực đoan(?)

Có lẽ chiêu trò giăng lưới hòa hợp hòa giải để hốt trọn ổ những người yêu nước có trái tim đầy ấp tình yêu quê hương, tổ quốc nhưng chủ quan nhẹ dạ, thiếu đề cao cảnh giác nên bị lưu manh cộng sản lừa gạt, lợi dụng rồi tiêu diệt trong kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ cứu nước như lịch sử đã chỉ ra. Dường như câu chuyện sử dụng hoà hợp hòa giải để tiêu diệt lực lượng yêu nước không cộng sản trong quá khứ hơi trừu tượng, khá nhạt nhẽo nên không thu hút được sự chú ý của một số người “lãng mạn cách mạng” ngày hôm nay, khiến cho họ vô tư lao thân vào biển lửa như những con thiêu thân rất tội nghiệp. 

Lẽ ra không nên bàn đến hoà hợp hòa giải vì không có gì mới mẻ để bàn và bởi trong tư tưởng lẫn hành động của băng đảng cộng sản không hề tồn tại lòng chân thành hòa hợp hòa giải dân tộc cho một dự án chính trị để xây dựng, phát triển đất nước, con người Việt Nam tương lai. Hòa hợp hòa giải đối với cộng sản thực chất chỉ là một trong nhiều thủ đoạn chính trị bẩn thỉu nhằm thủ tiêu mọi phản kháng có nguy cơ đe dọa đến tham vọng độc quyền, quyền lực chính trị của đảng cộng sản Việt Nam. 

Để nhận ra âm mưu, chiêu trò hòa hợp hòa giải của đảng cộng sản hiện nay, chúng ta cùng nhau xét qua những phát ngôn và hành động đã, đang được loa đài rầm rộ cổ vũ qua các loa mồm của lãnh đạo cộng sản có trách nhiệm về cái gọi là hoà hợp hòa giải dân tộc như báo đài đăng tải dưới đây:

“Trong căn phòng làm việc ở trụ sở Bộ Ngoại giao, Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn bận rộn với các cuộc điện thoại nhắc các đơn vị rốt ráo hoàn tất chuẩn bị Xuân Quê hương 2014 - hay “Tết kiều bào” thường niên.

Mấy năm trở lại đây, cứ nhằm đúng ngày 23 tháng Chạp, kiều bào khắp nơi trên thế giới có một cái Tết chung ở Hà Nội trước khi đón Tết riêng bên gia đình, người thân, trong chương trình Xuân Quê hương do Uỷ Ban Nhà Nước về người Việt Nam ở nước ngoài tổ chức.

Nhiều kiều bào hay nhắc nhau "hẹn ở Xuân Quê hương", như lời hẹn trở về gặp gỡ vào dịp ý nghĩa nhất trong năm. 

Suốt 6-7 năm công tác ở Ủy Ban, trong rất nhiều chương trình không chỉ Xuân Quê hương, Thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn chia sẻ rằng tình cảm chung của kiều bào với quê hương, đất nước luôn rộng lớn, sâu đậm.”(1)

Trên đây là bức tranh toàn cảnh của diễn biến sự việc chuẩn bị chương trình Xuân Quê Hương mỗi năm một lần, cứ đến hẹn lại lên do Ủy Ban Nhà nước về Người Việt ở nước ngoài phụ trách tổ chức được đăng tải trên báo chí lề đảng và để cụ thể hơn với chính sách triển khai công tác hòa hợp hoà giải dân tộc, chúng ta cùng nghe thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn, người phụ trách công tác về người Việt ở nước ngoài, trả lời báo lề đảng như sau:

Cộng đồng người Việt ra đi sau chiến tranh và định cư ở nước ngoài rất đặc thù, không giống các cộng đồng ngoại kiều khác. Những thuyền nhân ra đi đa số là vì mục tiêu kinh tế chứ không phải mục đích chính trị. Có bộ phận những người ra đi sau các cuộc chiến tranh mang theo tư tưởng hận thù của những người thua trận và được tuyên truyền rất nhiều điều ghê sợ không có thực về chủ nghĩa cộng sản. 

Sau hơn 20 năm nỗ lực đổi mới, đất nước giành được những thắng lợi, thay đổi mạnh mẽ đáng kể trên mọi lĩnh vực, mở cửa hội nhập kinh tế sâu rộng với thế giới bên ngoài. Điều đó tác động rất mạnh đến nhận thức của cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài, trong đó có các tổ chức còn có tư tưởng cực đoan chống lại nhà nước của chúng ta.”(2)

Trong một đoạn hỏi đáp khác, phóng viên báo lề đảng có hỏi ông Sơn rằng: "...theo thứ trưởng, cần tiếp tục đẩy mạnh ra sao công tác kiều bào, hướng tới hòa giải dân tộc trọn vẹn?" Đã được ông Sơn trả lời như sau:

Mười năm qua, không ít chính sách đã hiện thực hóa chủ trương nghị quyết 36. Dân sự hóa nghĩa trang Biên Hòa, đưa kiều bào ra Trường Sa, tổ chức đại lễ cầu siêu, chính sách mua nhà và sở hữu nhà ở trong nước cho kiều bào, thu hút đầu tư của kiều bào, luật quốc tịch… là rất nhiều việc cụ thể đã làm...

Ở góc độ cơ quan trực tiếp triển khai các chính sách, để tiếp tục phát triển cộng đồng người Việt Nam ở nước ngoài một cách vững mạnh, đoàn kết, tôi vẫn luôn cho rằng phải quan tâm tiếp cận những người bảo thủ còn có tư tưởng hận thù với đất nước, với dân tộc. 

..Với những người làm công tác vận động và tiếp cận với số người Việt ở nước ngoài còn mang tư tưởng cực đoan, chống đối Tổ quốc, đi ngược lại lợi ích dân tộc đòi hỏi phải có một tấm lòng chân thành, dũng cảm, khôn khéo để đối thoại...”(3) 

Nhìn qua việc tổ chức tiệc tùng khoản đãi “kiều bào” khi có cơ hội và phát ngôn của ông thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn trên truyền thông lề đảng đã lộ rõ ý đồ hòa hợp hòa giải khá buồn cười, khá vớ vẩn để không còn ai mơ hồ hiểu sai, hiểu không đúng về chính sách hoà hợp hòa giải của đảng cộng sản Việt Nam. 

Nội dung phát ngôn và hành động của ông Sơn, tiếng nói chính thức của đảng về người Việt tị nạn cộng sản không có gì mới, cũng chỉ là những luận điệu cũ rích trên hệ thống loa đài của đảng xưa nay và nó cũng kịp cho chúng ta thấy hòa hợp hòa giải chỉ nằm trong một số vụ việc nổi bật rất dễ chết cười cho cái gọi là hòa hợp hòa giải dân tộc như:

...Dân sự hóa nghĩa trang Biên Hòa, đưa kiều bào ra Trường Sa, tổ chức đại lễ cầu siêu, chính sách mua nhà và sở hữu nhà ở trong nước cho kiều bào, thu hút đầu tư của kiều bào, luật quốc tịch…làm công tác vận động và tiếp cận với số người Việt ở nước ngoài còn mang tư tưởng cực đoan, chống đối Tổ quốc, đi ngược lại lợi ích dân tộc...

Xin lỗi các ông bà cộng sản, những thứ này là hoà hợp hòa giải à? Việc ông thứ trưởng Sơn đến nghĩa trang quân đội Việt Nam Cộng Hòa chụp hình quay phim cảnh ông thắp hương, để “tay chân”viết bài đăng lên báo đài không phải là hòa hợp hòa giải. Việc đài thọ chi phí cho một số “phóng viên” kiều bào ra Trường Sa ngắm các anh bộ đội biên phòng ngồi trong các chòi chim bồng súng gác đảo, không khỏa lấp được hành động bán biển đảo của các thế hệ lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam. Việc tổ chức đại lễ cầu siêu với nhân vật tiếng tăm quốc tế là thiền sư Thích Nhất Hạnh chủ trì trình diễn trước các ống kính truyền thông quốc tế cũng không phải hoà hợp hòa giải dân tộc... Ngoài ra một số chính sách “ưu đãi” với kiều bào như sở hữu nhà, đầu tư , quốc tịch...cũng chỉ là miếng mồi danh lợi để câu nhử những người nhẹ dạ, hiểu biết mơ hồ về gian manh cộng sản chứ không phải là hòa hợp hòa giải dân tộc. 

Xét đến thành tích hòa hợp hòa giải được ông thứ trưởng Nguyễn Thanh Sơn “báo cáo, kê khai”trên hệ thống truyền thông lề đảng đều không phải là cốt lõi của vấn đề hòa hợp hòa giải dân tộc. Các việc ông Sơn kể lể chỉ làm lộ rõ bản chất gian manh trong hòa hợp hòa giải của đảng cộng sản Việt Nam, là chỉ nhằm lôi kéo dụ dỗ những thành phần nhẹ dạ làm cái loa cho thủ đoạn gian manh không mới của đảng cộng sản Việt Nam. 

Dù thế, hòa hợp hòa giải vẫn chiêu dụ được một số ẩn mặt lẫn lộ mặt như các ông Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Phương Hùng cùng bộ sậu của Việt Weekly, Phố Bolsa TV...hòa vào bản đồng ca rẻ tiền của hòa hợp hòa giải dân tộc. Tất cả chỉ là “trò diễn”hòa hợp hòa giải nhằm vào mục đích gây phân hóa, làm suy yếu lực lượng đấu tranh của người Việt tị nạn cộng sản, ảnh hưởng đến phong trào đấu tranh trong nước.

Điểm qua các lời phát ngôn của những người Việt hải ngoại trở về với thiện chí hoà hợp hòa giải dân tộc được công khai trên hệ thống truyền thông có những câu tiêu biểu để nhận diện rõ hơn về cái gọi là hòa hợp hòa giải dân tộc:

“...Tôi muốn làm sứ giả hòa giải và kết hợp đại đoàn kết dân tộc...Những ai muốn quay về dĩ vãng, thật là không tưởng. Tôi nghĩ rằng nhiệm vụ của mọi công dân Việt Nam trên toàn thế giới là đoàn kết nhau lại, hợp sức xây dụng đất nước. Hãy quên quá khứ để nhìn về tương lai...” (Nguyễn Cao Kỳ).(4) 

“ ... Họ nhầm rồi, tôi có theo hàng ngũ nào đâu. Nhưng tôi thì không nói ra: “Không, tôi không ở hàng ngũ của ông”, nói như thế tàn nhẫn quá phải không?...Làm sao đo được sự hạn hẹp hay sự tức giận của một số người? Suốt 30 năm họ vẫn còn căm thù như vậy đó? Có thể vì bản thân họ, hoặc gia đình họ đã phải chịu những gian khổ, nguy hiểm, nhục nhã, bị cướp bóc, bị hải tặc hãm hiếp… họ có thành kiến với cộng sản, không thích những người như tôi về sống tại quê hương...” (Phạm Duy).(5)

Tôi thấy năm, bảy năm nữa Việt Nam sẽ xán lạn, rực rỡ. Tôi mong những người chống đối sẽ về thăm lại đất nước trước khi họ thật sự nằm xuống ở hải ngoại. Về một lần rồi họ sẽ đồng ý với việc làm của tôi - yêu nước và yêu quê hương.”(Nguyễn Phương Hùng )(6)

Chúng ta thấy gì qua những câu nói của những người tự nhận là “sứ giả hoà giải hòa hợp dân tộc”? Giờ nhìn lại những ồn ào về hòa hợp hòa giải đã qua của các ông Đỗ Mậu, ông Nguyễn Cao Kỳ, Ông Phạm Duy... tất cả đều chìm vào quên lãng đáng tủi hổ và hiện tại những ồn ào hòa hợp hòa giải dưới vỏ bọc đột phá “ngôn luận” của các ông bà Etcetera Nguyễn, Mimi Tưởng báo Việt Weekly, Vũ Hoàng Lân Phố Bolsa TV, Nguyễn Phương Hùng trang mạng KBC hải ngoại...thực chất cũng chỉ là cái loa khuếch âm của âm mưu hòa hợp hòa giải chỉ nhằm gây phân hóa nội bộ các lực lượng đấu tranh chống độc tài cộng sản hiển hiện khá rõ trên báo Công An thành Hồ:

...Nhóm nhà báo này đã gây ra nhiều cú sốc cho làng báo Việt. Họ đã thực hiện nhiều phóng sự trên báo in, báo điện tử, truyền hình hải ngoại về những thay đổi lớn lao, tuyệt vời ở Việt Nam. Họ càng tự tin và dũng cảm hơn với nghĩa vụ của nhà báo trước công chúng là đưa tin kịp thời, trung thực và sẵn sàng đối đầu với bọn phản động cực đoan để nói lên sự thật...

...Đồng hành với KBC hải ngoại, báo in Việt Weekly và kênh truyền hình phố Bolsa TV cũng đang đổi mới trong quan điểm đưa thông tin. Họ chấp nhận đối đầu với các nhóm phản động cực đoan để đòi quyền tự do ngôn luận...

... Hiện có rất nhiều “nhà dân chủ” người Việt trong, ngoài nước đang mù quáng hùa theo giọng điệu xuyên tạc, vu khống của những kẻ chống phá Việt Nam, để cao giọng đòi dạy cho dân Việt Nam sao các vị không dành thời gian, tâm huyết và cả những mánh lới vu vạ đó đấu tranh cho tự do báo chí của hai triệu Việt kiều ở Mỹ? “thực thi dân chủ”, “tự do ngôn luận”, “đòi hỏi nhân quyền”... sao các vị không dành thời gian, tâm huyết và cả những mánh lới vu vạ đó đấu tranh cho tự do báo chí của hai triệu Việt kiều ở Mỹ? Đây là cộng đồng bị những tổ chức phản động lưu vong đàn áp tự do ngôn luận suốt 37 năm qua và đang rất cần những trợ giúp để “đứng lên” đòi quyền sống, quyền được làm báo, được đọc báo Việt...(7)

Không còn nghi ngờ gì nữa, những việc làm của các cá nhân làm báo, các tổ chức báo, đài nêu trên chỉ là màn tấu hài của các diễn viên hạng bét của vỡ kịch hòa hợp hòa giải dân tộc do đảng cộng sản đạo diễn và họ nào biết rằng họ không đủ một miếng nuốt cho loài ác quỷ cộng sản khi chúng đói máu.

Hẳn có rất ít người chậm hiểu, không biết cốt lõi của hòa hợp hòa giải dân tộc là dỡ bỏ độc quyền lãnh đạo của đảng cộng sản, từng bước chuẩn bị những điều kiện cần và đủ để tiến tới thiết lập thể chế chính trị dân chủ hiện đại, đó mới là nền tảng đích thực của mục tiêu hòa hợp hòa giải dân tộc. Những hành động của những tên tay sai nằm vùng, những kẻ thậm thụt đi đêm với cộng sản và những kẻ công khai ra mặt như các tên cò mồi, các cộng tác viên của Việt Weekly, Phố Bolsa TV, trang mạng KBC hải ngoại...họ đang ”hạnh phúc” với những việc họ làm. Thật ra cũng rất đáng thương, vì chính họ cũng không biết họ là những con rối, những con tốt trên bàn cờ hòa hợp hòa giải, một trong nhiều trò gian manh của đảng cộng sản và việc làm của họ là hành động tội ác, là tiếp tay cho loài quỷ dữ cộng sản chống nhân loại, chống lại khát vọng tự do, dân chủ, nhân quyền của dân tộc Việt Nam. 

Ở thời đại văn minh chỉ có những kẻ điên mới mong muốn chiến tranh, muốn sử dụng bạo lực giải quyết xung đột tranh chấp. Bạo lực trong đấu tranh giải trừ độc tài cộng sản, vì một Việt Nam tự do, dân chủ, nhân quyền nếu có xảy ra, chỉ là sự chọn lựa không thể lựa chọn mà thôi. Nan đề Việt Nam, ai cũng biết đối thoại, hòa hợp hòa giải dân tộc là việc cần phải làm để tránh đổ máu cho một dân tộc vốn chịu nhiều đau khổ, mất mát của máu lửa chiến tranh. Thế nhưng, điều kiện tiên quyết trong hòa hợp hòa giải là không cảm tính, không ngây thơ chính trị để lịch sử đẫm máu của hòa hợp hòa giải tái diễn và cần tỉnh táo để nhận ra hoà hợp hòa giải dân tộc phải bắt đầu từ đâu, phải làm thế nào thông minh nhất để không bị đảng cộng sản sử dụng thủ đoạn gian manh chính trị tiếp tục lừa gạt như chúng đã từng lừa gạt.



_________________________________________

Chú thích:




0 nhận xét:

Đăng nhận xét