“29 Năm Đi Kiện Một Bóng Ma!”
Lê Thị Kim Thu (Danlambao) - Qua những bài viết: “Bởi Tà Quyền Nên Kiện Đẻ Ra Kiện”; “Bắt Người Ở Tù Để Cướp Đất”; và “Nhìn Xem Bản Án Sơ và Phúc Thẩm”, để kiện bà Mai Thị Ngọc Châu và ông Nguyễn Hoàng Tấn lấn chiếm đất nhà tôi bất hợp pháp, với sự tiếp tay và bảo kê của chính quyền, thì bài viết này sẽ nói về việc tôi đi kiện nhiều năm qua, mà không thấy được mặt người bị kiện, đó là bà Mai Thị Ngọc Châu.
Sau khi gây chuyện tranh chấp và ra tòa ly hôn với chồng, bà Châu bổng biến mất và thay vào việc tranh chấp là một người tham lam hơn, vợ chồng Nguyễn Hoàng Tấn, để gia đình tôi phải gánh cái hệ lụy khiếu kiện thêm nhiều gian nan. Nhưng thưa kiện chính yếu, tôi vẫn kiện bà Châu, như đi “Khiếu kiện một bóng ma”, vì chính quyền nói rằng bà Châu đã bị ung thư chết (?), (bên PA38 AN của tỉnh nói, khi áp tải tôi ở Hà Nội về Đồng Nai năm 2007).
Qua nhiều năm vắng mặt, bà Châu bổng “xuất hiện trên giấy tờ”. Chính quyền đã mời tôi, bà Châu và Nguyễn Hoàng Tấn để hòa giải vào ngày 15-3-2017.
Tôi chấp nhận chuyện này vì có thiện chí, nhưng không tin vào chính quyền sẽ làm được việc, vì 29 năm qua, tôi nhận rất nhiều QĐ, CV rất “hồ hởi phấn khởi” là sẽ giải quyết, kể cả công văn của chính phủ, nhưng tất cả bị vứt vào sọt rác. Thêm nữa, mọi chuyện làm của chính quyền toàn là những lời hứa, là bánh vẽ, làm cho tôi không tin những gì họ nói nữa... Vì, nếu họ có giải quyết, thì làm sao bỏ tù được những người năm xưa ra nhiều QĐ, CV trái với qui định của pháp luật, mà bây giờ là cấp lãnh đạo của họ, trong khi những người hòa giải thuộc “ở cấp nhân dân làm chủ”, như Hội Phụ Nữ, Hội Nông Dân, Mặt Trận Tổ Quốc, ... ?!
Nhưng dù sau, chính quyền cũng có một chút thiện ý, dầu đó là một việc làm để báo cáo, thì tôi cũng không hẹp lượng mà cho họ một cơ hội. Và tôi đã đi họp. Quả nhiên như không ngoài dự đoán, tôi đi hòa giải cũng với bóng ma, bà Châu và ông Tấn vắng mặt. Sau 30 phút chờ, Cán bộ Hòa giải phải làm biên bản kết thúc với sự có mặt của CB-Địa Chính, Hội PN, Hội ND, MTTQ. Câu nói cuối của CB-HG cũng không ngoài bài bản là “Việc làm của chúng tôi chỉ hòa giải hai bên ba phía, chứ chúng tôi không có thẩm quyền giải quyết. Nếu muốn gì hơn thì theo từng cấp mà kiện”. Thế là buổi hòa giải chấm dứt rất vô duyên.
Theo như những người hiểu biết cho biết, việc làm trên là cách “đánh bùn sang ao” để thoái thoát trách nhiệm, khỏi “bị xử lý nội bộ”, kéo dài thời gian để cứt trâu hóa bùn, và nhằm xoa dịu người thưa kiện, chớ sự thật không bao giờ giải quyết được một vụ thưa kiện kéo dài 29 năm.
Thêm nữa, mời hòa giải là chuyện làm có quy trình để báo cáo. Nếu mà buổi hòa giải không thành công như việc hai bên không đồng thuận hoặc một bên vắng mặt, thì vô tư mời tiếp để đủ 3 lần, sau đó lôi nhau ra tòa, thế là chấm dứt trách nhiệm của chính quyền, (bên hành pháp).
Nếu tiếp tục ra tòa, thì ôi thôi “nhiêu khê” lắm! (thưa nhiều bao nhiêu thì nồi cơm càng khê bấy nhiêu!). Chuyện của tôi, lôi ra tòa là rách việc, vì thủ tục “đầu tiên” phải có là tiền đâu! Về tiền bạc thì nếu lấy lại được đất, thì đâu có đủ trả tiền luật sư, “tiền bôi trơn” và lệ phí của tòa? Còn nếu không có tiền, thì đừng hòng đứng trước tòa! Ai ở VN cũng phải hiểu cái luật rừng này!
Thêm nữa, nếu có ra tòa, thì tự mình “tha” những quan tham và cường hào ác bá ra khỏi vòng pháp luật. Nếu bất quá, có liên lụy, thì cao lắm là bị “Xét xử nội bộ” hoặc “Xử phạt hành chính” là cùng. Luật là vậy đó!
Vì vậy, tôi khẳng định, tôi đi thưa kiện là đi đòi công lý cho bản thân, xa hơn nữa cho những người đồng cảnh ngộ ở địa phương, và cũng có thể nói xa hơn hơn nữa là cho những bất công mà Dân Oan phải gánh chịu, chớ tôi đâu có đi đòi cái hàng rào ngăn chia gà vịt bị lấn chiếm mà phải ra hầu tòa?! Tôi, bao giờ cũng chọn con đường đấu tranh đòi công lý.
Nói thêm về luật Khiếu Nại và Tố Cáo. Có 2 con đường mà người đi kiện phải chọn một: con đường Hành pháp và con đường Tư pháp. Tôi đã chọn con đường Hành pháp suốt 29 năm, để kiện chính quyền không thi hành đúng qui định của luật pháp, giờ chuyển sang Tòa, (Tư pháp), thì Tòa sẽ ngâm cứu vài năm nữa rồi trả lời. Khi ấy, mọi chuyện sẽ trở thành tranh chấp dân sự, hết còn ý nghĩa của một sự đấu tranh đòi công lý nữa. Và mọi chuyện sẽ xảy ra cũng như thường ngày xảy ra ở Huyện. Tóm lại, họ chỉ đùn đẩy né tránh trách nhiệm và phi tang tội lỗi.
Trở lại việc hòa giải, nếu “bên đang thắng cuộc” chấp nhận, thì con đường hòa giải rất dễ dàng. Theo bản đồ của Thị trấn Vĩnh An năm 1998, thửa đất 53, bản đồ số 88 có tổng diện tích 1,400m2, bà Châu có 400m2=8mx50m, và tôi có 1,000m2=20mx50m. Hiện tại đất ông Tấn có 400m2 do bà Châu bán lại, nhưng là hình hình thang, mặt tiền đường hơn 11m, mặt đáy hơn 14m, chiều dài 31m; và đất của tôi có mặt tiền đường khoảng 16m. Nếu vẽ một đường thẳng ngăn chia hai bên thẳng ra phía sau 50m, bên bà Châu rút lại còn 8m mặt tiền đường, bên tôi sẽ cộng thêm hơn 3m mặt tiền đường), thì bà Châu sẽ có 400m2 và tôi sẽ có 1,000m2 như thuở ban đầu, là mọi chuyện sẽ được giải quyết xong. Chính quyền có muốn làm điều này không?
Tiếp theo việc hoà giải, tôi mới vừa được nhận thêm giấy trả lời số 907, ngày 15-3-2017 của UBND Huyện Vĩnh Cửu, bảo tôi gửi đơn đến UBND cấp xã, để hòa giải tranh chấp theo qui định. Theo như văn thư trả lời này, tôi lại phải bắt đầu việc thưa kiện mới từ cấp xã với bà Hường, con ông Nguyễn Văn Lãng, vì bà Hường đã mua lại đất của ông Tấn, (xem văn thư đính kèm).
Hết bà Lượng, ông Thọ, Bà Châu, ông Tấn, rồi thêm bà Hường, mà bà Châu là nhân vật chính, làm tôi phải mất 29 năm thưa kiện. Bây giờ lại bắt đầu cuộc thưa kiện từ cấp xã với bà Hường, chắc phải mất thêm 29 năm nữa! Thế thì, nếu 29 năm sau, thưa kiện với bà Hường cũng không xong và bà Hường bán đất cho người khác, thì tôi lại phải bắt đầu từ đầu đi kiện thêm 29 năm nữa phải không? Ôi! Nhà nước, “Bao nhiêu năm cầm quyền như thế này phải không anh”!!!???
Bây giờ tiếp tục vụ kiện mới và bà Châu vẫn là một bóng ma. Dẫu bà Châu là bóng ma, tôi vẫn phải đi thưa kiện tiếp vì chính quyền này là một Tà Quyền, nó rất phù hợp để tôi đi thưa kiện một bóng ma, phải không?!
Kính,
Dân Oan Xuyên Thế Kỷ Lê Thị Kim Thu
Xin xem:
Phần 1: “Bởi tà quyền nên kiện đẻ ra kiện”
Phần 2: “Bắt người bỏ tù để cướp đất”
Phần 3: “Nhìn Xem Bản Án Sơ và Phúc Thẩm”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét