Đây là một hình ảnh đáng lo ngại cho đất nước. Tuy nhiên kẻ dẫn chúng vào còn tồi tệ hơn.
II. Đường Đại Nghĩa.
Nếu Việt Nam không rời bò chế độ Cộng sản, nơi đó không thể thoát ách nô lệ Trung cộng!
Những lúc gần đây, dường như có một điều gì đó đánh động. Ở trong nước nhiều người to nhỏ bên nhau, ở hải ngoại báo chí bùng lên vấn đề chống cộng, chống Tàu. Đoạn kết của những câu chuyện này có một câu hỏi được đặt ra là: Đường Đại Nghĩa là gì? Được thể hiện ra sao? Liệu chúng ta có nên ghé vai vào việc trợ giúp Việt cộng (CS/VN) chống Tàu? Hay chúng ta tiếp tục bước đi theo hướng đã định: Tiêu diệt tập đoàn Việt cộng bán nước trước, rồi tính chuyện đánh Tàu vẫn chưa muộn!
- Câu trả lời xem ra là khá đơn giản và ai cũng đồng ý là: Không có kẻ dắt mối, nhà thổ sẽ vắng khách. Không có Hồ chí Minh, Tàu cộng không thể xâm nhập Việt Nam. Không có Lê chiêu Thống dẫn đường, Sầm nghi Đống có lẽ đã không phải chết treo cổ ở gò Đống Đa! Bài học xưa và nay không có gì khác biệt. Trang sử cũ rồi lại mới. Không có gì là thay đổi.
1. Tàu xưa và nay.
a. Dã tâm:
Nếu chỉ nói đến dã tâm thì từ ngàn trước, họ đã có cái dã tâm ấy. Và cho đến ngàn năm sau này, nó vẫn còn. Tệ hơn, nó không chỉ là dã tâm, nhưng trong mọi thời, mọi hoàn cảnh, nó luôn tìm cớ này, hay cách khác để đưa quân qua Việt Nam với mưu đồ nuốt gọn đất nước này vào trong bụng chúng. Và nay, thời cơ như chín mồi với kẻ dắt mối tên Hồ chí Minh. Về bản thân, Y có thể có lý lịch là một tên Tàu Hẹ, nhưng được che dấu dưới cái tên là Nguyễn tất Thành người nước Việt. Tuy nhiên, dù Y có cái lý lịch thế nào đi chăng nữa, Tàu cộng cũng không để cho dịp may trôi qua. Bởi lẽ, họ chỉ muốn nhân cơ hội có tên đầy tớ dẫn đường là có lý đo để chiếm đóng trên phần đất Việt Nam. Hoặc giả, nhờ cánh tay của HCM, họ sẽ đặt Việt Nam vào chuyện đã rồi như Crimea trong bàn cờ thế giới. Khi đó người Việt Nam có tỉnh ngủ thì cũng là quá muộn!
b. Thực hiện kế sách.
Đây là bước đi truyền đời của họ. Trước kia là Mã Viện, Liễu Thăng, Ô mã Nhi, rồi Thoát Hoan… đưa quân đến Bạch Đằng, Chi Lăng, Đống Đa… đều do những con rối Trần ích Tắc, Lê chiêu Thống dẫn đường. Ngày nay, cũng không có ngoại lệ. Qua con cờ bại hoại Hồ chí Minh và tập đoàn CS, chúng cũng sẽ tràn sang Việt Nam bằng những ngã đường ấy. Tuy cùng một kế sách, nhưng xem ra chúng đã thành công hơn xưa nhiều. Bởi vì, với con cờ HCM trong cuộc chiến bắc nam, TC đã thiết lập được tại đây một hệ thống tay sai có bản lãnh mang tên đảng CS/VN. Ngay sau cuộc khởi đầu gọn ghẽ với Hồ chí Minh là Phạm văn Đồng nổi phềnh lên trên mặt nước với tờ giấy ký giao đất, chuyển đảo cho TC từ năm 1958. Từ bản văn bán nước này, nó mở ra nhịp cầu đưa rước Trung cộng đến Trường Sa, Hoàng Sa rồi bước vào nội địa Việt Nam một cách dễ dàng.
Chuyện cũ chưa nguôi lại đến bày đoàn mang tên Lê Duẩn với chủ trương: “đánh Mỹ là đánh cho Trung quốc, Liên Sô”. Hay Đặng xuân Khu với sách lược bỏ chữ quốc Ngữ mà học lấy chữ Tàu. Sau đó, đến những kẻ buôn dân bán nước công khai như Đỗ Mười, Nguyễn văn Linh, Lê Khả Phiêu, Nông đức Mạnh, Phan văn Khải, Nguyễn mạnh Cầm… rồi bọn sâu dân, mọt nước Trọng, Sang, Dũng, Hùng và những kẻ tiếp nối Quang, Ngân, Phúc, Hải… là nhà Việt Nam trắng tay. Bời lẽ, tất cả những kẻ này đều chung một lòng người nâng khăn, kẻ cởi áo trải xuống đường cầu khẩn để bước chân của Tàu Hẹ thu về Trung quốc không những chỉ là Nam Quan, Bản Giốc, Lão Sơn, Tục Lãm… mà ngay cả phần trọng yếu trong nội địa như Bauxit Cao Nguyên, rừng đầu nguồn, rồi đến những cơ sở kỹ nghệ như Formosa, nhà máy điện, cầu đường. Thậm chí đến từng khu phố, xóm chợ, quán ăn, khách sạn dần nằm trong tay quan thầy Trung cộng.
Từ đó, cửa đã mở, Việt cộng không thể nào dừng được những bước chân hoang của đạo quân xâm lăng từ Trung cộng nhập địa Việt Nam ngày một nhiều thêm. Đã thế, TC còn kéo nhau sang VN dưới nhiều hình thức khác như thương buôn, du lịch. Sau đó, chuyển những chuyên viên quân đội trá hình vào trong các cơ sở dưới quyền điều hành của chúng từ Bắc chí Nam. Kết quả, đến nay trên đất Việt từ thôn quê đến thành thị. Từ cao nguyên xuống đồng bằng, từ rừng sâu xuống thung lũng, sông ngòi, biển cả, không một nơi nào thiếu dấu chân quan cán của thời Tống Hán.
Đã thế, từ những dấu chân tạm cư, du lịch này, bước đường ngày càng được chúng nới rộng ra. Trước hết, biến những bước tạm dung thành cơ sở bền vững lâu dài, nếu như không muốn nói là vĩnh viễn. Sau là, hoán đổi vị thế chủ thành khách và khách thành chủ. Trước cuộc biến hoá của những bước chân này, người dân Việt Nam trơ mắt, nóng mặt, gào thét trong uất nghẹ. Trong khi đó, tập đoàn CS Hồ chí Minh từ nhớn nhỏ đều thỏa lòng mát dạ. Kẻ vì miếng ăn, bổng lộc. Kẻ vì quyền hành, địa vị nên đều thay đổi nhau hầu hạ kẻ lấn đất chiếm biển của Ta. Kết quả, với cuộc lấn chiếm nay, nếu hôm nay Việt Nam chưa bị Tàu cộng cương tỏa như Tân Cương, Tây Tạng thì phải nói là còn may đấy. May không phải vì chúng lo ngại bọn đầy tớ Hồ chí Minh phản trắc, nhưng vì chúng rất e ngại tinh thần của con cháu Quang Trung, Ngô Quyền, Lê Lợi, Trần hưng Đạo… nên chưa dám vọng động.
Tuy nhiên, với kế tằm ăn dâu và chuyện Việt Nam lại nằm dưới vòng tay của Việt cộng thì việc quê hương này không rơi vào vòng kiềm tỏa của Trung cộng qủa là chuyện lạc đà chui qua lỗ kim may! Nghĩa là, về thời gian để nó có thể hoàn tất cuộc áp đặt thì rõ ràng là không ai dám khẳng định là bao lâu nữa. Tuy nhiên, nhiều phần là tuỳ thuộc vào việc chúng tự đong, tự đo, tự đếm tinh thần và phản ứng của người Việt Nam hôm nay ra sao trước những kế hoạch lấn chiếm của chúng. Theo đó, thời gian bị xát nhập còn dài hay ngắn, hoặc sẽ không bao giờ xảy ra là hoàn toàn tùy thuộc vào quyết định của chúng ta, của con dân Việt Nam mà thôi. Nó không nằm trong sự xếp đặt của tập đoàn bán nước Hồ chí Minh.
c. Việc chống Tàu và ngọn cờ Độc Lập của Tổ Quốc Việt Nam?
Rõ ràng, một điểm then chốt quan trọng hàng đầu mà chúng ta phải nhắc nhở nhau rằng: TC sẽ không ngồi yên để tay sai của nó bị lật đổ, bị tiêu diệt! Bởi lẽ, khi Việt Nam có chính quyền dân chủ, hết Việt cộng thì tự nó đã phá vỡ kế hoạch xâm lược Việt Nam của Tàu cộng. Nên lẽ đương nhiên, chúng phải bảo vệ tập thể này bằng mọi giá.
Theo đó, Đường Chúng Ta Đi hôm nay sẽ là việc đặt Việt cộng vào một trong hai thế đứng: Quy thuận quốc dân Việt Nam, hay tiếp tục làm kẻ tay sai bán nước cho ngoại bang? Với chủ trương này, chúng ta đã chính thức xác nhận công khai minh bạch hướng đi của Quốc Dân Việt Nam. Đó là hướng đi vì Tự Do, vì Độc Lập của Dân Tộc và vì Công Lý cho toàn dân. Từ đó, bất cứ thành phần nào chống chọi hay phản trắc với hướng đi này đều không thuộc về tập thể Quốc Gia Việt Nam. Điều này cũng có nghĩa, chúng ta không muốn loại trừ bất cứ một phần từ nào của Tổ Quốc ra ngoài, nhưng việc chọn lựa phong cách phản trắc dân tộc Việt Nam của tập đoàn cộng sản HCM là không thể bao dung, không thể dược chấp thuận.
Với hướng đi này, có thể có người hỏi rằng: Giả sử Việt cộng đổi chiều và chống Tàu cộng thì người dân Việt có nên theo Việt cộng không?
- Câu trả lời dứt khoát và rõ ràng là không? Không bao giờ. Không bao giờ người Việt Nam rời bỏ con đường bảo vệ Tổ Quốc của mình để đi theo tập đoàn CS bán nước HCM. Chúng ta nói không vì nhiều nguyên do.
Trước hết, từ bài học của lịch sử vào năm 1945 đến nay, không một người Việt Nam nào không biết Việt cộng là một bọn tráo trở bất lương truyền đời. Từ đó, người Việt Nam từ Bắc vào Nam, từ trong nội địa ra hải ngoại, không một ai không nằm lòng câu nói của TT Thiệu, ở miền Nam. Nó như kim chỉ nam cho hành trình của người Việt Nam vì Tổ Quốc hôm nay: “Đừng nghe những vì Việt cộng nói. Nhưng hãy nhìn kỹ những gì chúng làm.”. Chỉ đơn giản là thế, nhưng nó lại là hành trang ngàn đời cho người Việt Nam đi xây dựng quê hương của mình.
Khi nói thế, không có nghĩa là chúng ta loại bỏ phần tử cộng sản ra khỏi chương trình Cứu Quốc. Trái lại, chúng ta sẵn dàng đón nhận mọi hy sinh, mọi đóng góp của mọi người. Bất cứ ai muốn về với Quốc Gia thì phải biết tự triệt tiêu hệ cộng sản, gột bỏ óc nô lệ cho Tàu cộng ngay từ trong bản thân của họ trước đã, sau đó mới nói đến việc cùng đồng hành với Tổ Quốc và dân tộc Việt Nam. Điều ấy cũng xác định rằng, vì Tổ Quốc, vì cuộc tồn sinh của giống nói, chúng ta sẵn sàng chấp nhận nhau như là một cánh tay, một bàn chân trong tập thể Việt Nam để xây dựng lại đất nước. Chúng ta tuyệt đối không loại trừ một ai ra khỏi khối Dân Tộc Việt Nam.
Tuy thế, khi nói đến chữ không loại trừ ai. Chúng ta phải xác định chữ và nghĩa ngay từ đầu là: Dù có chung nhau trong cuộc chống Tàu, Việt cộng chỉ có thể theo chúng ta mà thôi, không bao giờ người Việt Nam sẽ đi theo Việt cộng chống Tàu. Bởi lẽ, cái chống của chúng chỉ là cái bình phong để chúng rọ cổ dân ta dễ hơn theo sách lược của Hồ chí Minh đã thờ Tàu mà thôi. Nó không hề có bất cứ một ý nghĩa nào khác. Do đó, người Việt Nam phải cùng tự dứt khoát với nhau rằng. Chuyện Việt cộng chống Tàu thì không bao giờ có. Nó chỉ là một tiếng kêu hoang để lừa đời, dối gạt người dân ta. Theo đó, Ta sẵn sàng chấp nhận Việt cộng như một thành phần trong tổ chức Quốc Dân Việt Nam để chống Tàu. Phần Quốc dân Việt Nam sẽ không bao giờ là con cờ theo Việt cộng chống Tàu.
Khi chúng ta có một lập trường rõ ràng như thế, việc tiếp nhận những đơn vị Việt cộng hay những cá nhân trong các tầng lớp này trở về với quốc dân đồng bào sẽ là lẽ đương nhiên. Từ đây sẽ tạo cho thế đứng của quốc dân mạnh mẽ hơn, và sẽ không cho những kẻ chưa trở về với Tổ Quốc Việt Nam cơ hội phá hoại công cuộc cứu nước của chúng ta. Như thế, điều nên nhớ ngay từ đầu là: Việc tiếp nhận sẽ là một việc rất hệ trọng, không thể bị coi thường để chúng ta trở thành lá cờ chạy việc cho Việt cộng trong mưu toan bán nước của chúng. (dĩ nhiên, câu chuyện này không nằm trong trường hợp Việt cộng tự tuyên bổ giải tán đảng cộng sản, cũng như giải thể chế độ CHXHCN và trả công quyền lại cho dân.)
d. Tại sao chúng ta phải dứt khoát với kẻ phản bội tổ quốc?
Đơn giản đó là đường của Tổ quốc mà tiền nhân ta đã đi. Muốn giữ lấy non sông, chúng ta không có một chọn lựa nào khác. Bởi lẽ, sử đã ghi rằng, vì có những kẻ bán nước cầu vinh như Lê chiêu Thống, Trần ích Tắc mà giặc Hán mới có cơ hội tràn sang, trong mưu đồ chiếm đóng nước ta. Và chi sau khi kèn Đống Đa và trống Ngọc Hồi rền vang trời đất, cái vòi của con bạch tuộc đã bị chặt cụt hay mới co lại. Tuy nhiên, kẻ phản bội tổ quốc thì thời nào cũng có. Bằng chứng, chỉ hơn một trăm năm sau, cái tên Hồ chí Minh người thì bảo là Hồ Quang, gốc Tàu Hẹ, kẻ thì cho là Nguyễn tất Thành, ở Kim Liên, xứ Nghệ, dưới lớp áo Cộng sản theo chủ nghĩa vô gia đình, vô tổ quốc, Vô tôn giáo, đã trở thành một cái cầu vững chắc đưa đón hàng hàng lớp lớp tập đoàn Tàu ô vào chiếm đóng trên đất Việt!
Đến nay, sau gần 70 năm CS nắm được quyền bính, xem ra không còn một nơi chốn nào, một cơ quan nào của nhà nước mà không có người gốc Hẹ, hay Tàu lãnh đạo! Tệ hơn thế, từ cái bản án Thành Đô chúng ký từ năm 1999, xem ra nhà Việt Nam chỉ còn lại cái dáng đứng của riêng mình trong vài ba năm nữa là kết thúc số phận với con số 2020! Đứng trước một khúc quanh nghiệt ngã sẽ đến với dân tộc Việt Nam, hỏi bạn xem, chúng ta phải làm gì đây?
- Cúi mình theo Hồ chí Minh thờ Tàu để được làm nô lệ ư?
- Hay tất cả cùng đứng dậy theo cha ông ta, diệt Hồ cứu nước?
Bạn có câu trả lời chưa? Ở đây, tôi xin được nhắc là từ ngàn năm trước, cha ông ta đã chỉ dạy chúng ta bài học, hành sử theo luân lý của Tổ Quốc là sẵn sàng chém kẻ phản quốc, trước khi ra đao diệt kẻ xâm lăng! Và đây chính là bài học thực tế cha ông ta đã thi hành để cứu lấy và xây dựng nên cơ đồ của Việt Nam. Như thế, trước khi anh, tôi, bằng hữu, cũng như con cháu Việt Nam quả quyết lên đường, thiết tưởng tự chúng ta cũng nên trả lời cho rành mạch câu hỏi trên đã, rồi hãy đi.
Kế đến, khi trả lời, chúng ta cũng phải sẵn sàng chấp nhận một điều mà không một ai muốn. Đó là chiến tranh. Quả là một khó khăn, phải không? Tuy thế, ngoài cách chọn lựa này chúng ta không còn một chọn lựa nào khác. Bởi vì Hòa Bình, Độc Lập, Tự Do, Công Lý cho đất nước cho một dân tộc không thể là sự quỳ lạy, xin kẻ khác ban cho. Nhưng phải là sự mãnh liệt, cương quyết đòi lại từ toàn dân mà có.
Bạn còn e ngại chưa dứt khoát ư? Hãy nhìn lại tấm hình tôi đưa vào bài viết này, bạn sẽ thấy rõ tương lai của bạn và con cháu chúng ta ra sao. Hơn thế, bạn càng nhìn rõ hơn dân tộc và Tổ Quốc Việt Nam sẽ đi về đâu nếu chúng ta ngủ yên dưới những đôi dép râu của tập đoàn CS Hồ chí Minh bán nước này. Rồi nhớ, khi xem lại tấm hình, Bạn hãy hỏi xem, họ ồ ạt nối đuôi nhau sang làm gì, chiếm đất hay du lịch đây? Hỏi xem, có phải cái ngày thi hành bản Hiệp Ước Thành Đô đã gần kề rồi phải không?
Nếu đúng như thế, bạn hãy tự hỏi chính mình một lần nữa xem thế nào. Bạn có dám đứng dậy mà đi cùng với toàn dân Việt Nam trong mục địch diệt Hồ cứu nước, xây dựng lại một Việt Nam quang vinh theo gương của tiền nhân ta hay không? Hay bạn sẽ tình nguyện theo Việt cộng làm một tên nô lệ cho ngoại bang ngay trên phần đất của dân tộc mình?
Bạn hãy trả lời đi. Câu trả lời của bạn chính là dòng Lịch Sử sẽ viết trên mảnh đất này trong ngày mai đấy.
(còn tiếp)
31-3-2017
0 nhận xét:
Đăng nhận xét