Trần Thảo (Danlambao) - Có thể nói chế độ CSVN là công ty sản xuất đại trà những tên nịnh tặc. Không phải mới đây, mà từ thuở bỏ núi rừng Việt Bắc, mò về Hà Nội, thành lập Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa, quá trình sản xuất nịnh tặc đã có những điều kiện vô cùng thuận lợi để phát triển. Ngày còn bên nhau trong chiến hào chống Pháp thì hạt muối cắn làm hai, gọi nhau đồng chí, đồng chóe, tới khi về thành, nắm quyền trong tay, thì phân chia giai cấp còn hơn phong kiến, vì quyền lợi cá nhân, sẵn sàng mặt lạnh như tiền với những kẻ ngày nào chia cơm xẻ áo với mình. Trong hoàn cảnh đó, đâu thiếu những tên cơ hội, để đạt tới địa vị và quyền lợi suốt đời thèm muốn, nịnh nọt cấp trên, đội trên đạp dưới, có khi tệ tới mức sắp xếp cho vợ mình đi ngủ với ông lớn, miễn sao có chức có quyền là gật đầu tuốt.
Chế độ CSVN trong đầu thế kỷ 21 này chả làm ra cơm cháo gì, hết thất bại này tới thất bại khác, nhưng việc sản xuất nịnh tặc đại trà thì lúc nào cũng vượt mức chỉ tiêu. Từ trong cơ quan nhà nước, các cấp lớn nhỏ, đều thấy xuất hiện nhan nhản những tên nịnh hót. Có khi kết quả nhắm tới nhỏ bé như một bữa nhậu có karaoke và chân dài phục vụ, nhưng có khi nịnh tới bến để nhắm tới chức trưởng phòng, vụ phó. Nếu là trong giới báo chí thì phó TBT hay TBT.
Có khi người ra sức nịnh và người được nịnh không cùng cơ quan, cái này phải nhìn cho kỹ mới thấy được động cơ của thèng cha nịnh sĩ.
Thí dụ như mới đây, Nguyễn Sĩ Cương, Phó chủ nhiệm Ủy Ban đối ngoại quốc hội, hắn bất cố liêm sỉ, nịnh nọt theng cha bộ trưởng 4 T Trương Minh Tuấn, hắn đề nghị Trương Minh Tuấn không cho ông Nguyễn Ngọc Hiến, Phó TBT báo Lao Động, lên chức TBT. Nguyễn Sĩ Cương lý luận rằng ông Nguyễn Ngọc Hiến có ý thức chính trị kém cỏi, không phân biệt đúng sai, đã viết bài xúc phạm đến nhiều đại biểu quốc hội, trong đó có nhiều lãnh đạo đảng và nhà nước, không xứng chức TBT báo Lao Động. Hỏi đầu đuôi gốc ngọn, mới hay NSC tố ông NNH đã từng viết một bài về vụ Formosa, trong đó NNH viết: "Không ít đại biểu dân cử bịt khẩu trang tâm hồn, giả điên giả ngu trước những vấn đề công chúng mong họ lên tiếng."
Ở đây có hai điều cần bình loạn cho vui. Thứ nhất là NSC nói như thế nghe có lọt tai không? Thứ hai là mục đích của NSC là gì?
Ông bà mình thường nói Thuốc đắng dã tật, lời thật mất lòng. Ông Nguyễn ngọc Hiến, dù sinh hoạt trong gọng kèm của đảng, nhưng chưa mất hết lương tri, đã phán một câu vô chỗ nhột của Quốc Hội mợ Ngân. Nguyễn Sĩ Cương như con chó giữ cửa cho QH, tới Phó chủ nhiệm UB đối ngoại chứ giỡn sao, dĩ nhiên là hầm hừ muốn cắn NNH cho bõ ghét. Cả đám đại biểu QH, ngoại trừ Trương Trọng Nghĩa có nhiều phát biểu nghe được, phần lớn đều vô hội trường ngửa đầu ra ngáy, thế mà mợ Ngân còn đề nghị họp ngày không đủ tranh thủ họp đêm! Một đám đại biểu vô tích sự như thế, chỉ biết nhìn ánh mắt Tổng Trọng để biểu quyết giơ tay hay lắc đầu, gặp lúc Formosa gây thảm họa môi trường cho mấy tỉnh duyên hải miền trung, người dân khốn khổ, vậy mà những tên "đại biểu cho dân", ăn lương của dân, lại ngậm miệng im ru như gái ngồi phải cọc, chả biết xấu hổ gì, vậy mà NNH viết ra sự thật bỉ ổi đó, giọng văn cũng nhẹ nhàng, thế mà Nguyễn Sĩ Cương lại mang lòng thù hận, ton hót với tên Trương Minh Tuấn để chận đường thăng chức của người ta. Đáng lẽ NSC phải ngỏ lời cảm ơn NNH mới phải vì ông ta đã giúp thức tỉnh những đầu óc đần độn cỡ Nguyễn Sĩ Cương. Người ta khai hóa cho mình để mình làm tốt trách vụ của một đại biểu nhân dân mà cha nội, sao lại thù vặt như thế? Sau cái vụ này, không biết rồi ông Phó chủ nhiệm UB đối ngoại QH Nguyễn Sĩ Cương cắt cái mặt hèn hạ vô sỉ của mình để giấu vào đâu cho biết?
NSC tố NNH là ý thức chính trị kém cỏi, không biết phân biệt đúng sai, nghe sao có vẻ như đang Nguyễn Sĩ Cương gẩng mặt lên trời mà phun bãi đờm thế? Bởi vì ông đần ơi là ông đần, cái tên ngáo đá không biết phân biệt đúng sai chính là Nguyễn Sĩ Cương đó cha nội. Thật là không có cái dại nào dzĩ đại như thế, hết biết luôn!
Ngoài mục đích trả thù Nguyễn Ngọc Hiến cho bõ ghét vì dám nói "quý đại biểu " bịt khẩu trang tâm hồn, giả điên giả ngu v.v... Không biết ông thần nước mặn này còn có mục đích gì khác không ta? Dám còn lắm à nghe!
Nghe đâu từ khi Trương Minh Tuấn được trung ương cho kiêm nhiệm Bộ trưởng 4T và Phó trưởng ban tuyên Giáo, quyền lực của anh ta lên như diều gặp gió. Anh ta bây giờ giống như lưỡi kiếm của Nguyễn Phú Trọng, treo lơ lững trên đầu mấy cha làm ngành báo chí, khiến họ đang than như bọng. Quyền lực của Trương Minh Tuấn càng cao thì sẽ trở thành đích nhắm của những tên cơ hội chứ. Chúng sẽ không từ một thủ đoạn nào để lấy điểm với ông bộ trưởng 4T đang có tham vọng chính trí ngút trời kia. Ai chứ Nguyễn Sĩ Cương là ngon cơm à nghen. Biết đâu có ngày ông bộ trưởng gọi NSC về làm phụ tá, làm chó săn, chuyên đi rình rập người này người kia cho ông bộ trưởng là đúng người đúng việc.
Nhưng trách Nguyễn Sĩ Cương trong vụ nịnh bợ này thì cũng hơi tội nghiệp. Lý do là bây giờ trong chế độ đó tên nào cũng muốn uốn ba tấc lưỡi để kiếm cơm, nào phải một mình NSC đâu? Cha của bộ trưởng Trương Minh Tuấn, đại nhạc sĩ, đại kịch tác gia Trương Minh Phương vừa mới qua đời, ông bộ trưởng báo hiếu cho cha bằng cách tổ chức tưởng niệm ì xèo. Buổi tưởng niệm chắc mùi tanh tao dữ lắm sao mà nghe ruồi nhặng bay vo ve quá trời. Một con ruồi bự tổ chảng tên là Đỗ Hồng Quân, con trai của nhạc sĩ Đỗ Nhuận, tới tham dự buổi tưởng niệm với lời bợ mông thật xuất sắc: "Nhạc Sĩ, Kịch tác gia Trương Minh Phương đã để lại cho đời những sản phẩm nghệ thuật to lớn, phong phú và đa dạng, tiêu biểu cho nền văn học nghệ thuật Việt Nam..."
Kế đó là nhạc sĩ Nguyễn Thuỵ Kha: "Ông Trương Minh Phương khước từ sự nổi tiếng bằng truyền thông, bằng tung hô ồn ào, mà đi sâu vào đời sống...", sau nữa là Trung Tướng Hữu Ước ca ngợi hết lời ca khúc chiều Trường Sơn của nhạc sĩ Trương Minh Phương.
Điều oái oăm là hỏi mười người Việt Nam thích nghe ngóng sinh hoạt văn học nghệ thuật về tên tuổi của nhạc sĩ, kịch tác gia Trương Minh Phương, thì hết mười một người lắc đầu không biết. Dám cha của ông bộ trưởng thực sự như ông nhạc sĩ Nguyễn thụy Kha nói lắm nghe, ông Phương thuộc loại nghệ sĩ không thích nổi tiếng ồn ào, tung hô bằng truyền thông, ông Phương chỉ thích đi sâu vào... thôi.
Thật tội nghiệp cho ông bộ trưởng 4T! Ông muốn báo hiếu nên tổ chức tưởng niệm cho cha già, có ai ngờ rước mấy tên nịnh tặc, chưa luyện được phép thần thông, nịnh thì cũng vừa phải thôi, nịnh không cần cầu chứng như thế thiên hạ biết tỏng hết, thật là hư bột hư đường!
Vào đầu thế kỷ thứ 14, thời nhà Trần, khi Trần Dụ Tông lên nối ngôi Trần Minh Tông, không lo triều chính, kỷ cương nát bấy, nịnh thần tặc tử như rươi, Hiền Thần Chu Văn An đã dâng Thất Trảm Sớ để yêu cầu Vua Trần Dụ Tông chém bảy thằng nịnh tặc, Vua yếu xìu không dám làm, ngài Chu Văn bèn cáo lão về hưu. Nếu ngài Chu Văn An mà sống trong thời đại CSVN, với tính chất hiền nhân quân tử, khảng khái trước việc nghĩa, thì một là ông vô tù ngồi vì phạm luật hình sự 88 gì đó, hai là ông không ngồi tù, nhưng hai tay của ông cũng bị liệt, vì sao? Vì cái sớ mà ngài Chu Văn An viết sẽ không biết bao giờ mới hoàn tất, nó đâu chỉ có bảy tên như thời Trần Dụ Tông! Phải không bạn?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét