20/12/16

Thù trong & giặc ngoài

Quảng Tín (Danlambao) - Trung Quốc – tay láng giềng to xác và thâm độc luôn là kẻ thù truyền kiếp cho sự tồn vong của dân tộc Việt Nam. Lịch sử hơn 4000 năm giữ nước của dân tộc Việt Nam đã chứng kiến biết bao lần xâm lăng và mộng đồng hóa của kẻ thù từ phía bên kia biên giới phía Bắc.

Trong suốt chiều dài lịch sử chống chọi lại với thế lực bành trướng phương Bắc để bảo vệ bờ cõi của cha ông, những trang sử chói lọi ghi danh các anh hùng hào kiệt với tài trí và lòng dũng dũng cảm hơn người đã dựng cờ khởi nghĩa, xả thân chống giặc, đưa đất nước thoát gông xiềng nô lệ, tiếng thơm được lưu lại ngàn đời cho hậu thế.

Song cũng có những kẻ hèn nhát, bán nước cầu vinh, rước voi về giày mã tổ, phản bội lại dân tộc gây tang thương cho đồng bào, hậu thế muôn đời khắc ghi, ngàn năm thanh danh ô nhục.

Cho đến hôm nay, khi mà nguy cơ Bắc thuộc một lần nữa đã và đang hiện hữu ngày càng rõ nét, an nguy đến sự tồn vong của dân tộc Việt Nam mà rõ nét và dễ nhận thấy nhất đó là sự chiếm đóng trái phép của Trung cộng trên hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Trong khi chính quyền Việt cộng cho tới nay đã lộ rõ bản chất hèn hạ và nhu nhược khi không dám (hoặc không muốn) đấu tranh để đòi lại biển đảo, lãnh hải do tổ tiên ta bao đời gìn giữ.

Một viễn cảnh tồi tệ nhất mà người ta thường nghĩ tới để đòi lại chủ quyền lãnh thổ, lãnh hải của tổ quốc khi đó là một cuộc chiến tranh bằng súng đạn, một cuộc đụng độ bằng quân sự để giải quyết các tranh chấp đang tồn tại. Đó là một viễn cảnh không ai trông đợi, vì hơn bất cứ dân tộc nào khác trên thế giới, người Việt Nam hiểu những mất mát và hậu quả tang thương mà chiến tranh để lại là thế nào: những tổn thất to lớn về sinh mạng, một đất nước kiệt quệ về mọi mặt, hận thù chồng chất mà nhiều thế hệ không thể hòa giải được…

Nhưng ngay cả khi một cuộc đụng độ quân sự dù chỉ là nằm trên giả định để giành lại lãnh thổ, thoát khỏi âm mưu bành trướng và mộng đồng hóa đầy thâm độc của Trung cộng thì đó cũng là một giả định xa vời và hoàn toàn phi thực tế lúc này. 

Bởi một lẽ, khi đảng cộng sản Việt Nam vẫn còn cầm quyền thì sẽ không bao giờ có bất kỳ một cuộc chiến tranh vệ quốc nào nữa xảy ra giữa Việt Nam và thế lực bành trướng Trung cộng. Sẽ không có bất kỳ cuộc chiến tranh vệ quốc nào nữa bởi sự nhu nhược, hèn hạ và sự phản bội của chính quyền Cộng sản Việt Nam. 

Trong khoảng 10 năm trở lại đây khi mà các cuộc biểu tình tự phát chống Trung cộng lần đầu tiên diễn ra ở hai thành phố Hà Nội và Sài Gòn của người dân đã bị chính quyền ngăn cản, bắt bớ và trấn áp… là một minh chứng không thể chối cãi, phơi bày bản chất như nhược, bán nước, phản bội lại dân tộc của chính quyền Cộng sản.

Khi dã tâm thôn tính và mộng xâm lược của chính quyền Trung cộng đối với Việt Nam ngày càng lộ rõ và không thể che dấu cũng là lúc mà làn sóng phản đối của người yêu nước Việt Nam càng lúc càng mạnh mẽ và lan rộng. Nhưng trớ trêu ở chỗ làn sóng phản đối giặc Trung cộng của người dân, của những trí thức yêu nước không những không được chính quyền Việt cộng ủng hộ mà ngược lại họ còn ra tay đàn áp và bắt giam. Tiêu biểu nhất có lẽ là trường hợp bắt giam của chính quyền đối với Bùi Thị Minh Hằng trước đây khi tham gia tuần hành ôn hòa bày tỏ thái độ trước việc xâm chiếm biển đảo của Trung cộng, nhạc sỹ Việt Khang với hai ca khúc (Việt Nam tôi đâu và Anh là ai) làm rung chuyển chính quyền Cộng sản cũng đã chịu một mức án nặng nề. Và gần đây nhất là vụ bắt giam Blogger Mẹ Nấm - Nguyễn Ngọc Như Quỳnh với những hoạt động phản đối đường lưỡi bò chín đoạn của chính quyền Trung cộng.

Có lẽ trong suốt chiều dài lịch sử hơn 4000 năm của dân tộc, chưa có triều đại hay đảng phái cầm quyền nào lại hành xử một cách man rợ, bội bạc và xem người dân như mối nguy hiểm tiềm tàng khi lên tiếng chống giặc ngoại xâm như chế độ Cộng sản Việt Nam.

Việc đàn áp và bắt bớ những người yêu nước chống giặc ngoại xâm của chính quyền Cộng sản càng làm rõ bộ mặt bán nước, phản bội lại dân tộc của họ. Và chính quyền Cộng sản Việt Nam đã trở thành một trở ngại lớn nhất trong công cuộc đấu tranh chống giặc ngoại xâm của dân tộc, hành động của họ trong những năm gần đây như một minh chứng không thể chối cãi rằng họ là những kẻ tiếp tay cho giặc và trở thành kẻ thù của người dân Việt Nam.

Mối hiểm họa đe dọa đến sự tồn vong của một dân tộc là “thù trong và giặc ngoài”. 

“Giặc ngoài” dẫu mạnh và hung dữ tới đâu ta cũng không sợ một khi toàn dân đồng lòng đoàn kết đứng lên thì không có kẻ thù nào khuất phục được, lịch sử dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam đã chứng minh điều đó. 

“Thù trong” mới là mối hiểm họa trước mắt đối với cộng cuộc đấu tranh của nhân dân Việt Nam chống lại sự bành trướng của Trung cộng và chính quyền Cộng sản Việt Nam chính là kẻ “thù trong” nguy hiểm nhất cho sự tồn vong của dân tộc Việt Nam lúc này.


0 nhận xét:

Đăng nhận xét