Paulus Lê Sơn (Danlambao) - Hồi năm 2009, khi đó tôi đã từng bị nhiều trận đàn áp và đánh đập từ phía công an Hà Nội trước các sự kiện Thái Hà, Tòa Khâm Sứ. Đến khi nghe tin anh Thức bị bắt tôi mới tích cực hơn tìm hiểu về thời cuộc và về anh.
Tôi nhớ không nhầm hôm đó là vào Chủ nhật ngày 24 tháng 5 năm 2009, tin anh Trần Huỳnh Duy Thức bất ngờ bị bắt với thông tin ban đầu là trộm cước viễn thông được loan tải rộng rãi trên thông tin đại chúng và các bloggers.
Một thời gian sau thì đến Lê Công Định, Lê Thăng Long đều lần lượt bị bắt và cùng với ông bị chính quyền cáo buộc tội "lật đổ chính quyền". Trong khi đó, cáo buộc trộm cước viễn thông đối với anh Trần Huỳnh Duy Thức đã không tìm ra bất kỳ bằng chứng nào sau hàng tháng lục tìm hệ thống thiết bị và sổ sách công ty.
Cùng với Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Lê Thăng Long bị tòa án nhân dân TP. Hồ Chí Minh đưa ra xét xử vào ngày 20 tháng 01 năm 2010, riêng cá nhân anh Thức bị tuyên án 16 năm tù giam và tịch thu một phần tài sản. Lúc này, ít nhiều người hiểu biết và can đảm để tìm hiểu được sự thật đằng sau những tội danh này. Đã có những cá nhân tri thức đã viết đơn phản cáo, nhưng không thành công.
Tôi bắt đầu lần mò một cách say sưa tìm hiểu về anh Thức và nhóm của anh bị bắt và kết tội theo cái gọi là “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”. Thú thật lúc này tôi cũng rất mơ hồ và sợ sệt nếu mình bị bắt và bỏ tù.
Nhưng tôi có tính tò mò cao, cái gì không biết, không hiểu thì lại càng tò mò. Càng tìm hiểu càng đọc về anh Thức thì cảm thức của tôi về anh, về hiện tình đất nước càng tỏ hiện rõ rệt hơn. Tôi càng thấy mình phải hành động gì đó để tiếp bước theo anh Thức và mọi người.
Tôi luôn đặt ra các câu hỏi tại sao và tại sao? tại sao anh Thức nguyên là một kỹ sư - doanh nhân Việt Nam, nguyên là Tổng Giám đốc của Công ty Dịch vụ điện thoại internet OCI. Tại sao với các mối quan hệ rộng lớn như anh mà anh có thể từ bỏ để dấn thân cho một quê hương Việt Nam tự do, và kết cục là 16 năm tù?
Tôi vắt tay lên trán suy nghĩ mỗi đêm tại sao anh Thức làm được, hy sinh được mà mình lại không thể chứ, tại sao anh Thức cũng là con dân nước Việt, mình cũng vậy tại sao mình không thể chứ. Và cảm thức đó càng lớn dần trong tôi, thúc bách tôi nhiều hơn.
Khi tôi ở trong tù, tất cả những gương hy sinh, những gương mặt đấu tranh cho quyền con người cho tự do mà tôi biết đều xuất hiện trong tôi, họ là những cảm thức và tinh thần cho tôi vượt qua trong chốn lao tù. Anh Thức là một người như vậy. Tôi nghĩ với án 16 năm trời anh Thức bị đày đọa trong nhà tù như vậy thì mình hãy san sẻ một chút với anh và với tổ quốc.
Tôi có nói chuyện với một số người tù về những người đấu tranh cho tự do, dân chủ và họ thường đưa ra một số kết luận rằng thường những người án cao như anh Thức sẽ sớm được đưa ra nước ngoài thôi. Tôi chưa hiểu gì về tính cách anh nên không có ý kiến gì.
Sau 4 năm ngồi tù, ra xã hội nghe thông tin về anh nhiều hơn, đã nhiều lần anh cự tuyệt với việc được tự do ở xứ sở tự do, và nguyện chết cho quê hương trên quê hương đất nước Việt Nam tôi mới lấy làm cảm phục và trân trọng hơn một con người tri thức thật, một nhân cách lớn trong công cuộc đấu tranh cho dân chủ, tự do tại Việt Nam.
Với tôi, anh Thức là một trong những con người cảm thức cho tôi dấn thân nhiều hơn trên con đường đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền tại Việt Nam.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét