5/11/16

Lừa dối và bạo quyền CS

Năm xích lô (Danlambao) - Chỉ nêu điển hình 5 dự án của những nhà lãnh đạo CSVN (cộng sản Việt Nam) có tầm nhìn xa mãi tận Hỏa Tinh gần đây nhất đã đốt 32.200 tỉ (ba mươi hai ngàn hai trăm tỉ). Nếu tính từ lúc đề ra dự án, tỷ giá cao nhất cho là 20.000 VND = 1 USD, hiện nay là 22.300 VND/USD, ta hào phóng nên tính trung bình là 21.000/USD thì nhà cầm quyền cộng sản (NCQCS) đã đem đổ sông đổ biển 1.530 (số tròn) triệu USD (32.200 tỉ: 21 tỉ/triệu USD = 1533,33 triệu USD). Đó chỉ là mới nói 5 dự án điển hình, còn ngàn dự án bầm dập ngân sách khác như muỗi đỉa rừng U Minh, có muốn thống kê thì chính bản thân NCQCS cũng chịu thua.

Tôi có cảm tưởng nhà cầm quyền cộng sản (NCQCS) giàu ghê lắm nên coi Mỹ kim như phấn thổ bạc Hồ. Nếu họ coi tiền như phấn nhà thổ móc từ trong túi của họ thì chẳng có gì để nói, quá lắm thì bàn ra tán vào đôi chút. Vấn đề ở đây là tiền này là thuế gom góp khổ nhọc của dân và bán tháo tài nguyên đất nước, đau hơn nữa là bán sức lao động cơ cực của người dân đi ở đợ cho nước ngoài mà NCQCS gọi là "xuất khẩu lao động" để phục vụ cho quyền bán nước của một chế độ.

Tánh của Năm xích lô là chặt to kho mặn như bản chất của dân lao động tay chân, chẳng nghị quyết với kế hoạch năm năm rồi tầm nhìn sao đó như "đỉnh cao trí tệ" của NCQCS nên sẽ rất ngắn gọn đi vào ba trọng tâm.
1. Trình độ và trách nhiệm

Năm (5) dự án nêu trên bao gồm (theo trình tự từ thấp lên thốn):

- Nhà máy nhiên liệu sinh học Ethanol Dung Quất với 2.200 tỉ.

- Nhà máy bột giấy Phương Nam (Long An) với 3.000 tỉ.

- Nhà máy xơ sợi Đình Vũ (Hải Phòng) với 7.000 tỉ.

- Nhà máy gang thép Thái Nguyên với 8.000 tỉ.

- Nhà máy đạm Ninh Bình với 12.000 tỉ.

NCQCS với "dân chủ tập trung" và "quy trình"... lòng thòng xét duyệt nhưng con voi đi lọt nhưng muỗi ruồi thì không? Lỗi hệ thống hay là sự thỏa thuận ngầm? Tên trộm nào thử lấy của cải nhà cán bộ họ đi, sẽ biết đá vàng ra sao, vậy tại sao NCQCS ngu ngơ tiêu tốn vài ngàn tỉ như đốt vàng mã cúng cô hồn trong khi người nghèo xin vay vốn phải chung chi, bị hành lên đày xuống như con vật chỉ vì vài trăm ngàn Hồ tệ?

Trong kinh tế nói riêng và xã hội nói chung cần có những con người hoặc tổ chức có khả năng chuyên môn qua đào tạo hay thiên phú. Nhà cầm quyền không bắt buộc phải am tường từng lãnh vực; quan trọng là khả năng nhận thức, phân tích và phán đoán để lựa chọn những gì tốt nhất trong quyền hạn để phục vụ trong nhiệm vụ được giao phó.

Nhà cầm quyền phải hội tụ hai yếu tố tối thiểu là kiến thức và ý thức trách nhiệm, thiếu một trong hai vừa nêu thì rất khó đáp ứng cho xã hội ngoài lợi ích bản thân.

Nãy giờ nêu một số lý thuyết, bây giờ chúng ta đi vào thực tế.

Dĩ nhiên khi đưa ra dự án để xin đạo tiền thì phải có dẫn chứng với những lập luận khá thuyết phục nhưng xét trên tổng thể từ lúc có đảng CSVN đến nay thì những công ty quốc doanh gần như 99% đã đem gì cho kinh tế quốc dân. Tôi nhấn mạnh là "kinh tế quốc dân" vì nó khác với "kinh tế đảng". Những gì như "nắm đấm thép" chỉ đem lợi nhuận ngầm, là bổng lộc, là tham nhũng, là sân sau cho kẻ nắm quyền; nhân dân được gì?

Ngôn từ như "nhận thức sai lầm" để mãi rút kinh nghiệm sẽ được hiểu ra sao? Công ty quốc doanh/cá nhân đảng viên khi sai lầm đã khó ngóc đầu vực dậy, một nhà nước tự cho rút kinh nghiệm dài hạn, từ sai lầm này đến sai trái khác thì vai trò lãnh đạo nằm trốn góc nào, có cần nắm đầu dội nước cho tỉnh? Có xứng đáng và tự hào hay nói thẳng là ngu xuẩn dựa vào bạo lực?
2. Lãnh đạo và trách nhiệm

Trên khía cạnh lãnh đạo còn tùy thuộc vào dân cử hay quy hoạch. Nếu là dân cử, sẽ do đánh giá của người dân trong phạm vi vai trò cho phép người được tín nhiệm để ủy quyền cho trách nhiệm trong thời hạn quy định của luật; quy hoạch như NCQCS VN hiện nay là chỉ thị không cần XH nơi đó ra sao. Tự nó đã nói lên điều gì mà tôi không nhất thiết phải "biện chứng".

Trách nhiệm của lãnh đạo của NCQCS có xứng danh khi luôn sẽ là đúng quy trình, sai đến đâu xử lý đến đó để tiếp tục rút sợi dây kinh nghiệm? Trên khía cạnh luật thì người vi phạm có được rút kinh nghiệm để sửa chữa? NCQCS sống ngoài vòng pháp luật nên rút đến xương tủy nhân dân để cung phụng cho cá nhân và ngoại bang?

Chứng minh cho sự phi lý của NCQCS thì nhiều hơn tinh tú trong vũ trụ nhưng cụ thể là đình đám đơn cử như Bộ công thương dưới vai trò chốt thí như phủi ruồi của Vũ Huy Hoàng. Dư luận thắc mắc về việc "cách chức" đảng viên khi họ chẳng còn chức vụ khi đương sự... nghỉ hưu? Trên nguyên tắc về đảng là chuyện của đảng nhưng về mặt "chính quyền" thì cá nhân/tổ chức nào chịu trách nhiệm về "quy hoạch" và dung túng thời gian dài và sẽ bị xử phạt ra sao? Từ A đến C, lý luận là kỷ luật vậy là đã "nặng" hơn trung ương nhắc khéo vì tên nào cũng nhúng chàm, không khéo đập chuột bể bình thì nát.

Nếu NCQCS không lý giải được thì cũng như Formosa, tức là xin lỗi và "khắc phục hậu quả" rồi tiếp diễn ngồi trên quyền lợi đất nước và dân tộc. Quy trình cứ tiếp diễn với những trò hề rẻ tiền tưởng là gạt mãi một dân tộc tồn tại với kẻ thù phương Bắc, dân tộc đó dĩ nhiên phải có suy nghĩ. Nói hơi quá nhưng là thực tế, chẳng khác gì tội phạm hình sự tới giai đoạn nghỉ hưu chẳng có gì để truy cứu? Có trơ trẻn lắm không hỡi NCQCS để dối trá một dân tộc?

Nhân dân cơ cực chỉ mong được sống đúng nghĩa một con người trong thế giới phát triển hiện nay thì những phí phạm chẳng khác giết người và xảy ra thường xuyên và kéo dài từ lúc có đảng CSVN cho đến chưa lúc nào chấm dứt thì chế độ đó phục vụ cho ai, quyền lợi nào?
3. Nhân tai và trách nhiệm

Thiên tai là nhất thời nhưng nếu nhà cầm quyền biết ưu tư và chuẩn bị sẽ hạn chế tổn hại cho XH. Vấn đề nhân dân đang bị lũ lụt hủy hoại không hẳn do thiên nhiên mà do NCQCS thiếu trình độ, không xứng đáng lãnh đạo vì thiếu trách nhiệm và chính NCQCS đã suy nghĩ thiển cận dẫn đến sự tác hại nghiêm trọng cho đời sống nhân dân hiện nay.

XHCS có từ "té nước theo mưa" đã được NCQCS khai thác triệt để. Môi trường thiên nhiên bị xâm hại do rừng nguồn bị triệt tiêu là một trong những nguyên nhân dẫn đến thảm họa cho dân tộc. Thế giới khai thác thủy điện khi không làm thay đổi cấu trúc ảnh hưởng môi trường sống của XH và nếu có sai lầm hiếm có thì họ sẵn sàng loại bỏ chớ không như đất nước dưới ách toàn trị của đảng CSVN lũ chồng lũ như hiện nay.

Không lý thuyết và lý luận xa vời, nêu nguyên nhân khách như chủ quan gì ráo. Vấn đề đặt ra cho đất nước hiện nay là NCQCS VN có xứng tầm khi viện dẫn vào điều 4 Hiến pháp cho thế sai chồng sai để phải-lãnh-đạo khi đất nước mãi ngụp lặn dưới ách toàn trị của NCQCS trong lúc có rất nhiều con người đặt quyền lợi đất nước trên quyền lợi đảng phái có tâm và tầm. Quan trọng là những con người đó không bán nước với bất kỳ giá nào. Nỗi thống hận của đất nước là NCQCS bắt giam những tâm hồn yêu nước đó với lý do mơ-Hồ cho những yêu cầu chính đáng của dân tộc.

NCQCS hãy cho tên lao động này thấy thế phải lãnh đạo của đảng CSVN! Tiện đây cũng nhắc lại theo duy vật biện chứng là "quan nhất thời dân vạn đại" hay nói thẳng là không có triều đại nào là vĩnh cửu nên tuyên truyền "đảng CSVN quang vinh muôn năm" đã tự phỉ nhổ.

Tôi chẳng thèm kết cho đến khi NCQCS này bị đào thải.

05.11.2016

0 nhận xét:

Đăng nhận xét