Tác giả thân tặng độc giả Dân Làm Báo: các bạn Hội Cựu học sinh Nguyễn Đình Chiểu-Lê Ngọc Hân Mỹ Tho, cựu sinh viên Học Viện Quốc Gia Hành Chánh khóa 11: Lý Ngọc Cương (Australia), Nguyễn Tấn Phát (Canada), Bùi Văn Tâm (GS Đại học Kington, Canada), Nguyễn Ngọc Thạch (Minnesota), Lê Trình (California-USA)
Ông Nguyễn Cơ Thạch và Phạm Bình Minh
1. Mở bài
Ông Phạm Bình Minh, Ủy viên Bộ Chính Trị, Phó Thủ tướng kiêm Bộ trưởng Bộ Ngoại Giao đã bị cho là người con bất hiếu của Nguyễn Cơ Thạch, vì ông Thạch chống lại âm mưu bán nước cho Trung Cộng. Trái lại Phạm Bình Minh không theo gót cha, mà a dua, a tòng hùa theo cái đảng có truyền thống bán nước và chà đạp nhân quyền, đó là đảng Cộng Sản Việt Nam.
Phạm Bình Minh đem cái tài ngụy biện của ông để bênh vực, bao che những hành động ác ôn, côn đồ, dã man vi phạm nhân quyền của chế độ độc tài Cộng Sản VN. Công an Việt Cộng xem mạng người như cỏ rác gây đau khổ cho những bà mẹ, những người vợ và trẻ em qua những vụ đánh chết người ở đồn công an.
Phạm Bình Minh ca ngợi nhân quyền của Đảng ông, trong khi đó Liên Hiệp Quốc vạch trần vi phạm nhân quyền và cho Việt Nam là một nhà nước côn đồ.
Bà Ravina Shamdasani, người phát ngôn của Cao Ủy Nhân Quyền LHQ đã công khai tuyên bố, nhà nước CSVN đã chà đạp nhân quyền để vạch mặt Phạm Bình Minh.
Cái họa mất nước đã gần kề vì chỉ còn ba năm nữa thì chương trình 30 năm Thành Đô sẽ hoàn tất vào năm 2020. Đã có rất nhiều người lên tiếng cảnh báo cái họa mất nước có thể không tránh khỏi, nhưng người dân trong nước vẫn còn vô cảm.
Thất vọng về Phạm Bình Minh quá! Con thua cha cả nhà vô phước. Đảng theo Tàu đất nước tan hoang.
2. Phạm Bình Minh là người con bất hiếu
Tác giả Lê Minh Nguyên viết: “Phạm Bình Minh là con của cố Ngoại Trưởng Nguyễn Cơ Thạch (Phạm Văn Cương), mà trong Đại hội 7 năm 1991, đã bị loại ra khỏi Bộ Chính Trị và mất chức Bộ Trưởng Ngoại Giao, do hậu quả của Hội Nghị Thành Đô năm 1990, mà đảng Cộng Sản Việt Nam xin làm chư hầu của Trung Quốc.
Vì danh lợi và quyền hành mà ông Phạm Bình Minh đã trở thành người con bất hiếu. Nhà văn Vũ Thư Hiên đã phải than rằng “Linh hồn ông Nguyễn Cơ Thạch nếu thấy được cách hành xử của Phạm Bình Minh thì sẽ phải thốt lên rằng “Thằng nầy không phải con tao!” (Hết trích)
Con thua cha cả nhà vô phước. Đảng theo Tàu đất nước tan hoang.
3. Nguyễn Cơ Thạch chống hành vi bán nước của đảng CSVN
Thiếu tướng Lê Mã Lương tố cáo Lê Đức Anh ra lệnh cấm nổ súng khi ra trận *”Anh hùng bán” nước nhận hoa vinh danh của Đảng.
Trong ý đồ dâng 6 đảo ở Trường Sa cho Trung Cộng, bộ đội ra trận được lịnh cấm nổ súng. Sau khi mất 6 đảo, trong buổi họp Bộ Chính Trị, Nguyễn Cơ Thạch đập bàn hỏi “Ai ra lệnh cấm nổ súng?”
Sau Hội Nghị Thành Đô ngày 3&4 tháng 9 năm 1990, Nguyễn Cơ Thạch xác định: “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”.
“Cũng tại Thành Đô, Trung Quốc nó buộc Việt Nam phải loại bỏ Nguyễn Cơ Thạch thì nó mới bình thường hóa quan hệ”. Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh trả lời phỏng vấn của Mặc Lâm đài RFA như thế.
Thế là tại Đại Hội VII năm 1991, Nguyễn Cơ Thạch bị loại ra khỏi Bộ Chính Trị và mất chức Bộ Trưởng Ngoại Giao.
4. Việt Nam đã lệ thuộc vào Trung Quốc
Việt Nam đã lệ thuộc vào Trung Quốc từ năm 1990. “Một thời kỳ Bắc thuộc rất nguy hiểm đã bắt đầu”. Đó là lời xác nhận của một cán bộ Việt Cộng cao cấp thuộc Bộ Chính Trị đảng Cộng Sản Việt Nam, Nguyễn Cơ Thạch, Bộ Trưởng Ngoại giao, đã tuyên bố sau Hội nghị Thành Đô, Tứ Xuyên năm 1990.
Truyền thông Trung Quốc trong đó có Tân Hoa Xã và Hoàn Cầu Thời Báo, đã đưa tin rằng ở cuộc gặp nhằm bình thường hóa quan hệ hai nước, các lãnh đạo Việt Nam đã “Sẵn sàng chấp nhận để VN làm một khu tự trị của Trung Quốc”.
Ngày 2-9-2014, 20 tướng tá đã nghỉ hưu gởi một kiến nghị lên Chủ tịch Trương Tấn Sang và Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, yêu cầu minh bạch hóa nội dung thỏa thuận tại Thành Đô. Kiến nghị được ký bởi Trung tướng Lê Hữu Đức, Tướng Trần Minh Đức, Huỳnh Đắc Huy, Lê Duy Mật, Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh…
Kiến nghị không được trả lời.
Mới đây, theo Tân Hoa Xã thì trong cuộc họp ngày 11-5-2017 với ông Trần Đại Quang, Chủ tịch Tập Cận Bình đã kêu gọi mở thêm nhiều khu vực hợp tác kinh tế xuyên biên giới và xây dựng “cơ sở hạ tầng chung” . Xuyên biên giới là không còn biên giới giữa hai nước. “Cơ sở hạ tầng chung” nghĩa là cơ sở hạ tầng của Việt Nam cũng là của Trung Quốc. Vì đã sát nhập làm khu tự trị.
4.1. Lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam phải qua Tàu trước khi qua Mỹ
Các lãnh đạo đảng và nhà nước Việt Nam, trước khi đi Mỹ đều phải qua trình diện, xin phép, và cam kết trung thành với quan thầy Tàu khựa. Không có ngoại lệ.
Phạm Bình Minh (Qua Mỹ lần thứ 2)
Qua Tàu ngày 16-18/4/2017. Qua Mỹ ngày 20-21/4/2017.
Trước kia các lãnh đạo VN ai ai cũng phải qua Tàu trình diện, xin phép và cam kết luôn luôn trung thành với quan thầy Tàu khựa. Cụ thể như sau:
1. Nguyễn Minh Triết
Qua Tàu ngày 16-5-2007. Qua Mỹ ngày 22-6-2007.
2. Trương Tấn Sang
Qua Tàu ngày 19-6-2013. Qua Mỹ ngày 25-7-2013.
3. Phạm Quang Nghị
Qua Tàu ngày 8-9-2013. Qua Mỹ ngày 27-7-2014. Vì có sự tranh giành với Phạm Bình Minh.
4. Phạm Bình Minh
Qua Tàu ngày 12-2-2014. Qua Mỹ ngày 1-10-2014.
5. Nguyễn Phú Trọng
Qua Tàu ngày 7-4-2015. Qua Mỹ ngày 10-7-2015.
6 Phạm Bình Minh (Qua Mỹ lần thứ 2)
Qua Tàu ngày 16-18/4/2017. Qua Mỹ ngày 20-21/4/2017.
4.2. Phạm Bình Minh qua Tàu để làm gì?
Phiên họp lần thứ tư và phiên họp lần thứ 5 Ủy ban Chỉ đạo Hợp Tác Toàn Diện.
Phạm Bình Minh qua Tàu ngày 16-18/4/2017. Vậy qua Tàu để làm gì?
Để cung cung kính kính bày tỏ một lòng một dạ “nhất quán” trung thành với quan thầy ở Bắc Kinh, với thân phận làm tôi tớ, tay sai Hán ngụy.
Cụ thể của chuyến đi qua Trung Cộng ngày 16-4-2017 là để tham dự “Ủy ban Chỉ đạo Hợp tác song phương Việt-Trung. Ủy ban nầy có nhiệm vụ “chỉ đạo”, tức là chỉ huy, ra lịnh, thúc đẩy và kiểm soát Việt Nam trong chương trình thực hiện kế hoạch 30 năm của Thành Đô ngày 3&4/9/1990. Chương trình sát nhập làm khu tự trị của sắc tộc Việt Nam được mang cái tên là “16 chữ vàng và 4 tốt”. “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai”. "Láng giềng tốt, Bạn bè tốt, Đồng chí tốt, Đối tác tốt". Ủy ban nầy là sự cam kết nhất quán trung thành với Tàu khựa.
Ngày 12-1-2017, Phạm Bình Minh đã có mặt trong phái đoàn của Nguyễn Phú Trọng đến Trung Quốc để ký 15 văn kiện bán nước. Rõ ràng là hành vi đồng lõa về tội bán nước của đảng CSVN.
5. Phạm Bình Minh trả lời lươn lẹo ở Thụy Sĩ
Lươn lẹo là gian dối, lắt léo.
Trong Diễn Đàn Kinh Tế Thế Giới ở Davos, Thụy Sĩ, ông Phạm Bình Minh trả lời câu hỏi của chủ tọa cuộc hội thảo về tranh chấp lãnh thổ trong khu vực, ông nói: “Nếu tranh chấp giữa Việt Nam và Trung Quốc thì đàm phán song phương. Nếu tranh chấp tại Trường Sa thuộc “Biển Nam Trung Hoa” thì ASEAN sẽ mạnh hơn nhiều nếu đàm phán như một khối”.
Trong phát biểu nầy có hai điểm gọi là lươn lẹo.
1). Cái lươn lẹo thứ nhất là biến tranh chấp chủ quyền ở Trường Sa thành ra tranh chấp riêng giữa Việt-Trung.
Tranh chấp Việt-Trung chủ yếu là tranh chấp chủ quyền về biển và đảo ở Hoàng Sa và Trường Sa. Đó là tài nguyên biển và chủ quyền các đảo.
Ngoài ra, Việt Trung không có tranh chấp nào đáng kể cả. Bởi vì đảng CSVN luôn luôn cam kết thi hành phương châm 16 chữ vàng và 4 tốt. Đó là chương trình sát nhập Việt Nam thành một khu tự trị của Trung Quốc phải hoàn tất vào năm 2020.
Khu tự trị của sắc tộc Việt Nam đã xây Cung Hữu Nghị Việt-Trung rất “hoành tráng” mà chủ yếu là tiền của Trung Quốc. Cung hữu nghị nầy là biểu tượng chứng tỏ Việt Nam đã lệ thuộc vào Trung Quốc, cũng giống như cờ 6 ngôi sao vậy.
Lập Viện Khổng Tử để truyền bá, giáo dục thanh niên, sinh viên Việt Nam về văn hóa của nước mẹ Trung Quốc. Biến người Việt trở thành người Tàu trong những thế hệ tương lai. Người Tàu được tự do di dân vào Việt Nam, ban đầu là lập những khu vực sinh hoạt riêng của người Hoa như Đông Đô Phố ở Bình Dương.
Các lãnh đạo đảng CSVN luôn luôn tỏ ra thân phận nô tài, khom lưng cúi đầu, cúc cúc cung cung làm tay sai bán nước. Đó là cái đám Hán ngụy ở Ba Đình, theo quy định “đi phải thưa về phải trình”
2). Cái lươn lẹo thứ hai.
“Nếu tranh chấp tại Trường Sa thuộc “Biển Nam Trung Hoa” thì ASEAN sẽ mạnh hơn nhiều nếu đàm phán như một khối” (Phạm Bình Minh)
Ai ai cũng biết rằng trong Hiệp Hội Các Quốc Gia Đông Nam Á (ASEAN) đã có ít nhất là ba tay sai của Trung Cộng, được thể hiện qua ba kỳ họp thượng đỉnh: năm 2012 tại Phnom Penh của Campuchia, thượng đỉnh 2016 ở Lào và thượng đỉnh 2017 tại Manila của Pilippines. Ba nước chủ nhà làm chủ tịch luân phiên luôn luôn vâng lệnh của Trung Quốc, không đưa vấn đề Biển Đông vào nội dung thảo luận mà nhiều thành viên đã đề nghị, như việc xây đảo nhân tạo và quân sự hóa ở các đảo Trường Sa. Không nói tới phán quyết của Tòa Trọng Tài Thường Trực PCA (Permanent Court of Arbitration) ở The Hague (La Haye), Hòa Lan. Tòa nầy bác bỏ tuyên bố chủ quyền của Trung Quốc trên vùng biển hình lưỡi bò ở Biển Đông.
Tóm lại ASEAN chỉ là một đống cát rời chia rẽ cho đến nỗi không có đồng ý về nội dung của cuộc họp đến nỗi không đưa ra được một tuyên bố chung sau kỳ họp. Chia rẻ thật sự. Như vậy thì làm gì có việc mà Phạm Bình Minh cho rằng “đàm phán như một khối”. Đã biết ASEAN không thực hiện được mà còn viện dẫn làm chứng cớ thì đúng là lươn lẹo.
Phạm Bình Minh dùng nhóm chữ “Biển Nam Trung Hoa” trên diễn đàn quốc tế có mặt 30 nguyên thủ quốc gia và trên 2,500 các nhà ngoại giao trên thế giới, cho thấy ông nầy phải nói theo cách nói của Trung Cộng.
6. Nhân quyền của Phạm Bình Minh
6.1. Miệng lưỡi nói láo có tầm mức quốc tế của Phạm Bình Minh.
Trong phát biểu tại Phiên thảo luận cấp cao Khóa 22 Hội đồng Nhân quyền LHQ, Ngoại trưởng Phạm Bình Minh đã nhấn mạnh:
“Chính sách nhất quán của Nhà nước Việt Nam là tôn trọng và đảm bảo tất cả các quyền con người theo đúng các chuẩn mực quốc tế về nhân quyền. Hiến pháp Việt Nam đã ghi rõ “các quyền con người về chính trị, dân sự, kinh tế, văn hóa và xã hội được tôn trọng… và được quy định trong Hiến pháp và pháp luật”. Chính sách đó dựa trên nhận thức của Nhà nước Việt Nam coi quyền con người là giá trị chung của nhân loại, được tạo lập do sự phấn đấu của các dân tộc qua các thời đại, đồng thời có gốc rễ sâu xa từ truyền thống lịch sử, văn hóa hàng nghìn năm của dân tộc Việt Nam”.
Sau đây là dẫn chứng về miệng lưỡi nói láo quốc tế về nhân quyền của Phạm Bình Minh.
6.2. Trong ba năm có 260 người dân chết trong đồn công an
Mẹ của Đỗ Đăng Dư, thiếu niên bị đánh chết trong đồn công an
Chuyện người dân chết trong đồn “Côn An” (Dân Làm Báo) .(Vừa là, Côn đồ và Công An, cũng có thể là Công An côn đồ, tuy hai mà một).
Chết trong đồn “Côn An” là chuyện bình thường dưới chế độ độc tài Cộng Sản hiện nay.
Từ tháng 10 năm 2011 đến tháng 9 năm 2014 đã có hơn 260 người chết trong đồn công an.
Chủ tịch Quốc Hội Nguyễn Sinh Hùng cho biết ông rất xúc động khi đọc báo cáo thấy con số 260 người chết trong trại tạm giam của đồn công an.
Cha nội nầy ba xạo hết nước nói. Đợi cho người chết 3 năm mới biết đến. Đợi cho có báo cáo mới biết đến, như vậy không xứng đáng làm chủ tịch cơ quan quyền lực đại diện cho nhân dân. Công an đánh chết người. Công an điều tra. Công an báo cáo thì con số 260 người chết không đáng tin cậy. Vẽ rồng vẽ rắn lươn lẹo, thêm bớt… thì làm sao mà công luận và nhân dân biết được con số chính xác về số người chết bởi tay “côn an” trên toàn quốc thật sự là bao nhiêu?
Dưới chế độ công an trị và côn đồ trị của đảng CSVN hiện nay, thì công an đè đầu cởi cổ người dân, ngồi ỉa trên Hiến pháp, thì những cái chết trong đồn côn an là chuyện bình thường đối với họ.
Ông chủ tịch nầy nói: “Người chết trong đồn công an thì công an phải chịu trách nhiệm. Cho dù tự tử, dù bức cung, nhục hình, đánh chết người, thì công an cũng phải chịu trách nhiệm theo quy định của pháp luật”.
Toàn là những lời nói ba xạo, bởi vì sau năm 2014 với 260 người chết trong đồn côn an, thì việc đánh chết người vẫn tiếp tục và gia tăng cho đến hiện nay.
Riêng năm 2015, đã có 9 trường hợp chết mờ ám trong đồn công an. Gọi là mờ ám vì những lý do công an đưa ra thật là vô lý như: do té ngã mà bị gãy 4 cái xương sườn, bị chấn thương sọ não. Bầm đen, sưng phồng cùng mình. Do nhồi máu cơ tim. Do rửa chén không sạch nên bị bạn tù đánh chết. Do tự tử…
Hai cái chết điển hình
1). Cái chết của Đỗ Đăng Dư (17 tuổi) ngày 11-10-2015 tại bịnh viện Hà Đông. Hai luật sư đại diện cho gia đình bị hành hung. 200 luật sư ký tên kháng nghị.
2). Cái chết trong đồn công an Vĩnh Long của Nguyễn Hữu Tấn, tín đồ Hòa Hảo, ngày 3-5-2017. Bị cắt cổ.
Bà Đỗ Thị Mai, mẹ của Đỗ Đăng Dư
6.3. Sự dã man tàn bạo của công an Việt Cộng
Luật sư Võ An Đôn phổ biến trên facebook. Ngày 10-11-2016, công an huyện Tuy Đức mời anh Võ Hướng, đúng 14 giờ phải đến trụ sở để làm việc. Đến 16 giờ, vợ anh Hướng là chị Thìn nhận được tin báo là chồng chị đang cấp cứu ở bịnh viện huyện Tuy Đức. Tình trạng mê man bất tỉnh.
Hai ngày sau khi tỉnh dậy, anh Hướng cho biết, công an đang điều tra anh Hiển về việc ghi số đề. Trong điện thoại của anh Hiển còn lưu lại cái tên “Huong So” mà công an nghi đó là tên anh Võ Hướng nên mới triệu tập anh. Anh Hướng không nhận có đánh đề, thế là công an tức giận.
Công an tên Phùng Danh Quảng từ phía sau dùng vật cứng đập vào đầu anh nhiều cái. Anh ngất xỉu. Người ghi số đề xác nhận “Huong So” là một người đàn ông ngoài 50 tuổi chớ không phải là anh Võ Hướng.
Câu chuyện oan ức của anh Võ Hướng chỉ là một trong hàng trăm, hàng ngàn người Việt Nam vô tội là nạn nhân của chế độ công an trị, côn đồ trị nên gọi là “Côn An”.
Chị Thìn vợ anh Hướng
Hành động dã man tàn bạo đối với nhân dân như thế nầy thì công an phải chịu trách nhiệm. Và đảng CSVN phải chịu trách nhiệm. Cụ thể là Nguyễn Phú Trọng, Trần Đại Quang, Nguyễn Thị Kim Ngân, Nguyễn Xuân Phúc là tội đồ của dân tộc Việt Nam. Sát nhân giả tử. (Giết người đền mạng)
6.4. Con chết trong đồn công an mẹ không được nhận xác con.
1). Hình ảnh đau thương của một bà mẹ
Bà Nguyễn Thị Ái, mẹ của Phạm Ngọc Nhung, người bị côn an đánh chết
Ngày 24-2-2017, phóng viên Hòa Ái của đài Á Châu Tự Do (RFA) tường thuật như sau:
“Những ngày vừa qua, trên các trang mạng xã hội tràn lan hình ảnh của một bà mẹ đau khổ, ôm di ảnh của người con trai bị chết trong đồn công an, kêu gọi cộng đồng giúp đỡ vì những lá đơn của bà gởi đến các cơ quan chức năng liên hệ về cái chết mờ ám của con trai bà, nhưng không có cơ quan nào trả lời cả.
2). Cái chết mờ ám
Bà Nguyễn Thị Ái thuật lại, con trai duy nhất của bà tên Phạm Ngọc Nhung, 26 tuổi, là nhân viên của trường Cao Đẳng Kinh Tế TP/HCM.
Ngày 15-1-2017, Phạm Ngọc Nhung bị bắt giữ ở đồn công an phường Cầu Ông Lãnh về tội đánh nhau với người khác. Bà Ái cho biết, khi bị bắt, con trai bà rất khỏe mạnh mà hai ngày sau đã chết trong đồn công an.
Ngày 18-1-2017, công an phường Cầu Ông Lãnh thông báo, con bà đã chết.
Đại úy CA Trần Đình Huy cho bà biết, anh Nhung bị chấn thương sọ não do bị té ngã và đã chết. Ông Huy đọc cho bà nghe kết quả cuộc khám nghiệm tử thi con của bà. Nghe xong bà thắc mắc: “Té ngã thế nào mà bị chấn thương sọ não. Bị gãy xương quai hàm, bị lõm sọ, và gãy xương sườn. Trên người có 9 vết thương. Chân cẳng bị trầy xước”.
Bà Ái xin biên bản giám định y khoa nầy nhưng công an từ chối, yêu cầu phải làm đơn. Sau khi nạp đơn hơn một tháng mà không nhận được biên bản, cũng không trả lời.
Ngày 22-2-2017, công an phường Cầu Ông Lãnh cho biết: “Chị lên đội điều tra ở số 73 Yersin vì toàn bộ hồ sơ đã chuyển lên đó hết rồi”. Đến địa chỉ nầy, người ta bảo toàn bộ hồ sơ đã chuyển đến văn phòng Cảnh sát Điều tra Công An TP/HCM.
Phòng Cảnh sát Điều tra nầy cho biết, nếu bà không đồng ý với biên bản giám định y khoa thì bà phải làm đơn xin khám nghiệm tử thi lần thứ hai, lúc đó thân nhân, báo chí và luật sư tham dự. Bà Ái cho biết bà chưa nhận được biên bản giám định y khoa nên không biết những gì trong đó mà đồng ý hay không đồng ý.
Bà hỏi: "Xin giám định lần thứ hai thì bao giờ mới thực hiện”. Công an trả lời: “Bà phải chờ thêm một thời gian nữa. Không biết lâu mau thế nào, nhưng có thể một vài tháng trở lên. Khi nào được thì cho bà biết. Có hàng ngàn vụ án chớ không phải chỉ có con bà chết đâu”.
“Con tôi chết còn đang nằm đó. Đã hai tháng rồi. Tôi đau lòng lắm”. Bà Ái nói với nhân viên công an.
Bà Ái ôm tấm hình của con bà đi đến các nơi liên hệ, yêu cầu làm sáng tỏ cái chết mờ ám của con bà. Bà cho biết: "Nghe nói ông Đinh La Thăng là cán bộ liêm chính nên tôi đến nhờ giúp đỡ nhưng ông nầy không tiếp và sai người đuổi tôi đi”.
Đã hơn hai tháng mà gia đình chưa nhận xác con đem về chôn."
6.5. Chế độ đảng toàn trị
Đảng viên ở quốc hội làm ra luật. Đảng viên công an bắt người. Đảng viên ở Viện Kiểm Sát Nhân Dân khởi tố. Đảng viên ở tòa án buộc tội. Đảng viên ở nhà tù giam giữ công dân. Đảng viên công an thi hành việc quản chế công dân sau khi mãn hạn tù.
Người dân có câu: “Đảng chỉ tay, quốc hội giơ tay, Mặt Trận Tổ Quốc vỗ tay, và nhân dân trắng tay”
7 Bà Ravina Shamdasani, người phát ngôn Văn phòng Cao ủy LHQ về Nhân quyền đáp trả Phạm Bình Minh.
7.1. Liên Hiệp Quốc tố cáo Việt Nam là một nhà nước côn đồ
Phạm Bình Minh đã mạnh miệng huyên hoang khoác lác, cho rằng CSVN là nước có nhân quyền được xem như “hạng nhất thế giới” vì phù hợp với bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền của Liên Hiệp Quốc.(Universal Declaration of Human Rights (UDHR).
Bà Ravina Shamdasani
Bà Ravina Shamdasani, người phát ngôn của OHCHR (Office of the United Nations High Commissioner for Human Rights) nói tại cuộc họp báo ở Geneva: “Chúng tôi thúc giục Chính phủ Việt Nam thực hiện các biện pháp khẩn cấp để đảm bảo an ninh cho tất cả nhà hoạt động nhân quyền, và tiến hành điều tra bất thiên vị, điều tra ngay và triệt để, tất cả các vụ việc được thông báo liên quan tới những người bảo vệ nhân quyền.”
Liên Hiệp Quốc kêu gọi chính phủ Việt Nam điều tra các vụ công an đánh chết người trong các trại tạm giam. Những vụ hành hung giới hoạt động nhân quyền, và HRW (Human Rights Watch) nói bạo lực kiểu này sẽ chỉ làm cho chính quyền “giống côn đồ”.
7.2. Cộng Sản Việt Nam vi phạm nhân quyền trầm trọng
Nhân Quyền là những quyền tự do căn bản của con người đã được LHQ công nhận trong Bản Tuyên Ngôn Quốc Tế Nhân Quyền ngày 12-10-1948. Những quyền tự do căn bản của con người gồm có tự do ngôn luận, tự do tín ngưỡng, tự do công dân của chế độ dân chủ….
Tự do ngôn luận bao gồm tự do báo chí, lập hội, hội họp, phát biểu ý kiến…Những quyền tự do công dân được thể hiện dưới chế độ dân chủ chân chính. Dân chủ nằm trong nhân quyền.
Trong năm 2015, có ít nhất 45 nhà hoạt động nhân quyền và blogger bị nhân viên mặc thường phục đánh đập. Trong số đó có: Phạm Đoan Trang, Nguyễn Tường Thụy, J.B Nguyễn Hữu Vinh, Trần Thị Nga, Nguyễn Chí Tuyến, Trịnh Anh Tuấn, Đinh Quang Tuyến, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Chu Mạnh Sơn, Đinh Thị Phương Thảo, Tạ Trí Hải, Trần Minh Nhật và Nguyễn Văn Đài…
Các nhà hoạt động nhân quyền và blogger Nguyễn Chí Tuyến bị côn đồ tấn công
“Chính phủ Việt Nam cho rằng mỗi quốc gia, vùng lãnh thổ, và nền văn hóa đều có những luật pháp khác nhau dựa trên những hoàn cảnh xã hội đặc thù khác nhau, nhất là tình hình an ninh quốc phòng cụ thể của mỗi nước. Do đó không thể đòi hỏi và áp đặt luật pháp và cách làm của nước nào cũng giống như nước nào”.
Nói như thế là ngụy biện trâng tráo, bởi vì khi làm đơn xin gia nhập LHQ, xin được công nhận là thành viên của tổ chức nầy, CSVN đã cam kết, công nhận và tuân thủ Tuyên ngôn Quốc Tế Nhân Quyền nầy của LHQ.
Để đánh lừa quốc tế, Hiến Pháp của CSVN đã ghi những điều, những khoản, y chang như những điều khoản trong bản tuyên ngôn Nhân Quyền 1948 của LHQ.
Hiến Pháp của Việt Cộng cũng chỉ là để lừa bịp quốc tế và nhân dân Việt Nam chớ không phải để thi hành.
8. Lá số tử vi của Phạm Bình Minh
Phạm Bình Minh sanh ngày 26-3-1959. Năm Kỷ Hợi. Tháng Đinh Mão. Ngày Đinh Mùi. Giờ Tân Hợi. Mạng Địa Mộc.
Cung phúc đức: suy. Sát tinh đầy rẫy.
Năm 62 tuổi gặp đại hạn. Cuộc đời của Phạm Bình Minh, ngoài bản thân ra, còn gắn liền với đảng CSVN và đất nước Việt Nam, cho nên đại hạn của Phạm Bình Minh cũng là đại hạn của Đảng và đất nước Việt Nam.
62 tuổi vào năm 2021, Việt Nam có biến cố lớn, đó là vào năm 2020 là năm hoàn tất chương trình 30 năm Thành Đô, sát nhập vào Trung Quốc như một khu tự trị mà đảng CSVN đã thỉnh nguyện.
Theo tử vi, đại hạn ở mức độ nhẹ là thăng theo ông Thăng, (bí thư thành ủy TP/HCM). Bị đuổi ra khỏi Bộ Chính Trị và bị cách chức hiện tại. Nặng hơn một chút là bị khai trừ ra khỏi đảng. Đó là thuộc về bản thân.
Đại hạn của Phạm Bình Minh cũng là đại hạn của Đảng. Theo trào lưu dân chủ, những chế độ độc tài phải đội nón ra đi. Những lãnh đạo Đảng phải vác chiếu ra tòa và rồi vào nhà đá gỡ lịch. Một ví dụ cụ thể như sau.
Lãnh đạo đảng Cộng Sản Đông Đức là Erich Honecker và những cán bộ cao cấp phải vào tù. 35 người trắng án. 11 người bị tù giam từ 4 năm 6 tháng đến 7 năm 6 tháng. Riêng Tổng Bí Thư Ê Rích Hôi Nách Cơ được trả tự do vì sức khỏe quá kém.
Cuộc đời của Phạm Bình Minh gắn liền với đất nước Việt Nam. Năm 2020 là thời hạn 30 năm Thành Đô về việc sát nhập vào Trung Quốc. Biến cố có thể xảy ra cho nước Việt Nam. Có thể tốt. Có thể xấu. Là đất nước còn hay mất. Chỉ còn 3 năm nữa thôi. Nguy cơ mất nước khó tránh khỏi vì Đảng nhất quán theo Tàu.
Tóm lại, lá số tử vi của Phạm Bình Minh hung thì nhiều, mà kiết (cát) thì ít . Vì bị cho là con bất hiếu nên không được hưởng trường hợp giảm khinh.
9. Kết luận
Đảng CSVN có truyền thống bán nước. Từ công hàm 1958 của Phạm Văn Đồng, từ âm mưu dâng 6 đảo Trường Sa thông qua việc ra trận cấm nổ súng của Lê Đức Anh, năm 1988, cho đến Hội Nghị Thành Đô năm 1990, cho đến vụ “Sướng con koo mù con mắt” qua vụ sập bẫy Mỹ Nhân kế, Trương Mỹ Vân (Cheng Mei Wang) năm 1988 đưa đến kết quả là cắt đất Ải Nam Quan và thác Bản Giốc, dâng biển năm 2000 của Lê Khả Phiêu.
Có câu: “Các vua Hùng có công dựng nước, Đức Trần Hưng Đạo có công giữ nước để bác cháu ta tha hồ bán nước”
Bán nước mà tổ tiên đã hy sinh gầy dựng và bảo vệ, là tội tày trời. Phạm Bình Minh không theo gương cha, a tòng với tội bán nước nên sẽ bị ghi tên vào vết nhơ của lịch để ngàn đời bị nguyền rủa.
Con thua cha cả nhà vô phước
Đảng theo Tàu đất nước tan hoang.
Minnesota ngày 26-5-2017
0 nhận xét:
Đăng nhận xét