Trần Thảo (Danlambao) - Chùa Tây Phương là một ngôi chùa cổ được khánh thành vào cuối thế kỷ 18 ở Huyện Thạch Thất, Tỉnh Hà Tây, Việt Nam. Trong ngôi chùa này có 18 bức tương A La Hán được điêu khắc bằng gỗ rất nổi tiếng. Mỗi tượng A La Hán được nghệ nhân dùng tài điêu khắc xuất sắc của mình để diễn tả từng nét mặt khác nhau thật sinh động.
Tôi chưa hề có dịp ghé thăm ngôi chùa Tây Phương nổi tiếng, nhưng đọc những tài liệu liên quan, thì biết phần lớn những tượng A La Hán trong chùa này đều mang nét đau khổ, sầu thảm của nhân sinh. Có lẽ điều này bắt nguồn từ giáo lý nhà Phật, muốn nhắc nhớ con người về những nguồn khổ trong cuộc sống. Cũng giống như thuở xa xưa Thái Tử Tất Đạt Đa từng trải nghiệm Sinh Lão Bịnh Tử ở bốn cửa thành rồi sau đó quyết định xuất gia, đi tìm chân lý cứu đời, cuối cùng trở thành Đức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Với con mắt của một người bình thường thì ý nghĩa của từng gương mặt của các vị A La Hán ở chùa Tây Phương chỉ có như thế!
Nhưng với những tay bốc phét, có hoa miệng, thì chúng bốc lên tận trời. Những nét mặt khổ đau, phiền muộn của các A La Hán được chúng ví như "Nỗi đau khổ của cha ông" khi chưa có ánh sáng của "đẻng" soi tới. Hãy nghe Huy Cận viết trong bài thơ Các vị La Hán Chùa Tây Phương:
Một câu hỏi lớn không lời đáp
Cho đến bây giờ mặt vẫn chau.
Một bài thơ bồi bút, ca ngợi ơn đảng ơn bác để kiếm chổ đặt cái đít, ý nghĩa tóm gọn như thế, nhưng Huy Cận bốc láo là đã cưu mang, suy tư suốt 20 năm, từ 1940 tới 1960, mới viết xong. Nghe mà phát nhợn, đừng bốc quá chứ cha nội!
Nhưng Huy Cận không có mình ênh, kể về nịnh bợ thì Chế Lan Viên cũng không chịu đứng hàng thứ hai, văn vô đệ nhị mà lị! Hãy nghe họ Chế tán tỉnh đảng và bác trong bài thơ có tựa đề hơi hơi giống với lời Tổng Trọng tuyên bố trong năm 2016, dám Tổng Trọng nghe bùi tai nên cầm nhầm chăng? Bài thơ của Chế Lan Viên Tổ quốc có bao giờ đẹp thế này chăng?
Cha ông xưa từng đấm nát tay trước cửa cuộc đời
Cửa vẫn đóng và đời im ỉm khóa
Những pho tượng Chùa Tây Phương
Không biế́t cách trả lời.
Hai ông kiện tướng của một thời thơ mới, sau khi được đảng rọi đèn chân lý qua tim, đã trở thành thiên tài bưng bô siêu đẳng. Quái một điều là cả hai đều nhắm vào mấy A La Hán của Chùa Tây Phương để khai đao. Nỗi đau khổ của nhân sinh, trên toàn cõi đời này, không riêng gì ở Ấn Độ hay quốc gia nào, bỗng chốc lọt vào tay mấy cha lại trở thành cái khổ cái nghèo của dân Việt Nam dưới sự áp bức bóc lột của phong kiến, thực dân, mà nếu không có "Câu Trả Lời" của đảng là chết chắc, suốt đời sẽ mặt ủ mày chau!
Những tên lau chau, hụ hợ với hai ông thi sĩ bưng bô, ra sức phân tích, bình thơ, nào là nghệ nhân điêu khắc A La Hán bằng bàn tay khéo léo của mình, còn Huy Cận và Chế Lan Viên điêu khắc A La Hán bằng thơ. Với tài năng như thế của Huy Cận, Chế Lan Viên,Tố Hữu, chả trách gì Hồ Chí Minh được điêu khắc thành cha già dân tộc liền tù tì!
Nhờ ơn đảng bác đã cho dân tộc câu trả lời, nên gần một thế kỷ qua, đất nước Việt Nam đã thăng tiến lên hàng quốc gia mạt rệp, mọi lãnh vực từ quốc phòng, kinh tế,giáo dục, y tế v.v... đều de theo cấp số lùi.
Chế Lan Viên khi ngủm rồi, người ta moi ra mấy bài thơ di cảo, mới lòi ra những gì ông viết trước đây toàn là BỊP. Còn Cù Huy Cận?
Thiên đường xã nghĩa tốt như thế mà thằng con luật sư "mặt hổ phù lưng cánh phản" CHHV của ông nhà thơ bỏ chạy theo tư bản giãy chết. Mang danh tiến sĩ luật, nhưng u mê ám chướng cách gì mà chạy qua Mỹ rồi vẫn ngáo đá binh vực cho cách hành xử của Tổng Trọng. Hết ý luôn!
15/7/2017
0 nhận xét:
Đăng nhận xét